NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 148

- Tiểu Trương a, tôi đã dốc toàn lực rồi. Hơn ba trăm mẫu đất, quy mô

quá lớn á.

- Chuyện trong quan trường cậu không rõ, nó nhàn rỗi thì nhàn rỗi, ai

cũng sẽ không nói cái gì. Có thể phạm vi sử dụng cậu muốn, cho dù thực sự
có lợi cho dân cho nước, cũng lập tức sẽ có một bang khốn kiếp vây quanh
nói nọ nói kia. Vạn chúng nhìn chằm chằm, tôi cũng khó làm.

Trương Thắng thu nụ cười trên mặt, nói từng chữ:

- Chủ tịch xã Cổ, tiểu đệ lần này là đập nồi dìm thuyền, tử chiến đến

cùng, toàn bộ gia sản đều góp vào rồi, không nói gạt anh, tài chính để mua
đất… chính là khoản tôi đi vay, cho nên, lần này tôi chỉ có thể thành công,
không thể thất bại. Thất bại, tôi phải nhảy sông tự vẫn!

Cổ Cổ Văn mặt nhăn mày nhíu nói:

- Việc buôn bán như thế nào lại không để đường lui đâu? Tiểu Trương

à, cậu có phải đi vay hay không, với tôi không quan hệ gì, tôi chỉ có thể phê
cho cậu năm mươi mẫu đất, cậu chi cho tôi ban trăm ngàn đồng, thế nào,
suy nghĩ kỹ càng chưa?

Trương Thắng chậm rãi đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống hắn, nói

từng chữ:

- Chủ tịch xã Cổ, mảnh đất hoang kia bán đi giá cả gần ba triệu, đối

với thôn, đối với xã đều là chuyện tốt. Cá nhân anh mà nói, được đến ba
trăm ngàn hoa hồng, cũng không tính là ít, mong rằng anh thành toàn!

Cổ Cổ Văn cười rộ lên:

- Cậu nói không sai, mảnh đất không ai muốn kia còn có thể bán đi,

đối với mọi phương diện tôi đều giải thích qua. Tuy nhiên, cùng vậy, tôi
cũng biết mảnh đất này đối với các anh nhất định có tác dụng khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.