NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 146

- Dung nhập xã hội là quan trọng nhất, nhiều khi không phải là cậu lựa

chọn cuộc sống, mà là cuộc sống lựa chọn cậu. Tự cho là thanh cao so với
cam chịu nhỏ mọn còn muốn mạng hơn. Cam chịu nhỏ mọn chỉ là không
có dũng khí đi trhắn giành, cam chịu cuộc sống hiện tại. Mà tự cho là thhắn
cao, thì cự tuyệt thế giới này, cậu vừa không cải biến được thế giới này,
cũng không thích ứng được thế giới này, chỉ có thể trốn đi, đó chính là kẻ
bại lớn nhất.

Trương Thắng yên lặng gật đầu, cẩn thận nghiền ngẫm những lời nói

này của Từ Hải Sinh, rất lâu sau đó mới hiểu được, than nhẹ một tiếng, lại
giương mắt, lo lắng nói:

- Nhưng…liệu có thể hay không ông ta thẹn quá thành giận, và liều cá

chết lưới rách với chúng ta?

Từ Hải Sinh thản nhiên cười:

- Yên tâm, hiện tại hắn tuyệt không dám trở mặt. Hừ! Lợi từ chức

quan này của hắn không chỉ dừng lại ở ba trăm mẫu đất, hắn nên biết đâu
nặng đâu nhẹ.

Nói đến đây, ông ta ung dung cười nói:

- Đối với lão Cổ, tôi không nghĩ như vậy là quá mức, đây là hắn bức ta

đấy. Biết rõ trong này có một phần của tôi, hắn còn muốn vét một số lớn.
Hắn bất nhân, tôi liền bất nghĩa. Mẹ nó, tách ra, liền tách ra đi thôi.

Rồi âm hiểm nói tiếp:

- Ngày mai cậu phải sớm đến văn phòng chờ hắn, trước thử một cậut,

nếu hắn ngoan ngoãn lấy ba trăm nghìn, thì làm hợp đồng, như vậy mọi
chuyện đều dễ nói. Nếu hắn vẫn không đi ra, cậu cũng đừng khách khí với
hắn, đưa ra quân bài tẩy kia, khi đó không phải chúng ta cầu hắn, mà là hắn
cầu chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.