NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 196

Trịnh Tiểu Lộ nhìn thấy, trong lòng nảy sinh một cảm giác ấm áp, cô

lập tức hô lên một tiếng:

- Anh Trương.

Trương Thắng dừng chân, nhưng không quay đầu nhìn lại.

Trịnh Tiểu Lộ thanh âm giảm xuống, sợ hãi, nhỏ giọng nói:

- Mấy…mấy giờ?

Trương Thắng cau mày, không kìm nổi một tia cười gian. Hắn biết,

Trịnh Tiểu Lộ rất thiện lương, đơn thuần. Biện pháp này chắc chắn là dùng
được. Hắn thở dài, cố ý đau lòng nói:

- Tiểu Lộ, thôi đi, coi như tôi chưa nói qua. Cô không cần phải khó xử.

Trịnh Tiểu Lộ nôn nóng, quay xe trở lại:

- Ai khó xử chứ? Anh Trương, anh nói cho tôi biết mấy giờ để tôi

chuẩn bị.

Trương Thắng quay đầu, nhìn chằm chằm vào Tiểu Lộ hỏi:

- Cô thật sự muốn đi sao?

Trịnh Tiểu Lộ hiện tại thầm nghĩ hắn là đang thương tâm, chứ không

nghĩ là đang bị hắn chọc ghẹo. Vì thế liên tục gật đầu:

- Vâng, tôi cũng chưa từng được đi xem pháo hoa. Tôi thật sự muốn

đi.

- Được rồi, tám giờ tối nay nhé. Tôi đến chở cô. Bắn pháo hoa mười

giờ mới bắt đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.