NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 205

Thắng đã trực tiếp làm sống lại một loại cảm giác đã chết từ lâu trong ông
ta.

Trương Thắng hiện tại cũng không có phát hiện vẻ biến hóa của Từ

Hải Sinh. Hắn vẫn còn chìm đắm trong suy nghĩ của mình. Hắn cũng nhẹ
nhàng hớp lấy một ngụm rượu, thưởng thức vị ngon của nó. Trước đó vài
ngày, đi theo Giám đốc Từ nhậu nhẹt, hắn cũng đã có thói quen uống rượu
tây.

Hắn bây giờ đối với Từ Hải Sinh vẫn có một cảm giác nói không ra

lời. Tuy rằng, quan hệ giữa hai người chỉ là Từ Hải Sinh lợi dụng hắn,
nhưng mình có được ngày hôm nay cũng là nhờ Từ Hải Sinh trợ giúp.

Nói không dễ nghe, nếu như không có Từ Hải Sinh, Trương Thắng

hắn hiện tại có cái gì? Mặc kệ Từ Hải Sinh có chủ ý gì, nhưng nhờ có ông
ta thì hắn mới có thể thành công.

Trương Thắng thành khẩn nói:

- Mấy ngày nay đi theo anh kết giao với các nhân vật, chạy tất cả

những nha môn lớn nhỏ, đi theo anh học tập được cách đối nhân xử thế,
trong lòng tôi được mở mang rất nhiều.

- Nếu dùng đạo đức quân tử mà đánh giá, khả năng anh sẽ cho rằng tôi

bị điên. Nhưng trong lòng tôi lại không cho là vậy. Tôi chỉ là tiểu nhân vật,
cả đời không có cơ hội để học hỏi những kiến thức này. Không phải là vấn
đề hưởng thụ mà là có thể từ đó ngộ ra rất nhiều thứ. Đây chính là thu
hoạch của tôi. Đơn giản mà nói, bởi nhờ có anh, tôi giống như con ếch
được nhảy ra ngoài.

Giám đốc Từ yên lặng lắng nghe, con người tỏa sáng, dằn xuống một

câu cảm thán tự đáy lòng. Lý trí đã bắt ông tỉnh táo lại. Ông ta hơi ngửa
đầu, uống một hơi cạn sạch ly rượu, rồi đi đến bên cạnh Trương Thắng,
nặng nề mà vỗ vai của hắn, cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.