NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 214

Trong bóng đêm, một ánh lửa bập bùng. Ngẫu nhiên bên ngoài truyền

đến tiếng pháo, xua tan màn đêm yên tĩnh.

Lúc Trương Thắng gõ cửa phòng, Trịnh Tiểu Lộ xuất hiện ở cửa, vẫn

là cô gái có nụ cười ngọt ngào. Biết rõ sự thống khổ và tra tấn trong nội
tâm của cô, Trương Thắng càng cảm thấy thương tiếc cho cô. Trên con
người cô không biết rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì, nhưng sự đả kích đó
đã ảnh hưởng tới cuộc đời của cô. Trịnh Tiểu Lộ ngoài mặt thì rất lạc
quan,nhưng kỳ thật lại rất mẫn cảm và tự ti. Cô sợ người khác ghét bỏ
mình. Ở trước mặt người khác lúc nào cũng chỉ muốn làm cho họ vui, còn
mình thì chôn dấu vết thương lại.

Tối nay, Trịnh Tiểu Lộ thay một chiếc áo lông. Cái áo làm cho dáng

người vốn thon thả của cô mập hơn một chút. Nhưng cặp chân dài bên
trong cái quần jean lại rất rắn chắc, đường cong cực kỳ hoàn mỹ, hoàn toàn
không bị ảnh hưởng bởi thân hình mập mạp ở trên, ngược lại càng cảm
thấy đáng yêu hơn.

Trang phục của cô không có theo mốt, có chút cũ kỹ, nhưng lại rất

sạch sẽ. Hơn nữa, với dáng người của cô thì kỳ thật cũng chẳng cần trang
phục hàng hiệu. Cho dù có phủ một tấm khăn trải giường thì vẻ đẹp thanh
thuần của cô vẫn hiển lộ ra ngoài.

Quảng trường lúc này đầy người. Khi hai người đến quảng trường thì

người ta đã tấp nập. Các cây cối ven đường đều treo đèn màu rực rỡ.

Quảng trường này rất lớn, nhưng hiện tại đã kín hết chỗ. Trịnh Tiểu Lộ

dáng người xinh đẹp, nụ cười ngọt ngào khiến cho người đi ngang phải
ngoái đầu nhìn lại. Trương Thắng lúc nào cũng nhìn trộm cô, trong lòng
tràn đầy hạnh phúc. Giờ khắc này, hắn chỉ ước thời gian có thể vĩnh viễn
dừng lại, khiến cho hạnh phúc của hắn vĩnh viễn được tiếp tục như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.