NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 217

- Em nhỏ à, đừng khóc nữa. Dây ở trong tay em nè, kéo thấp một chút

là có thể đụng đến.

Chú bé con khi sờ được cái bong bóng thì lập tức mỉm cười. Trương

Thắng ở một bên đứng nhìn, trong lòng cảm thấy tràn đầy hạnh phúc. Ngọn
đèn màu chiếu rọi khuôn mặt xinh đẹp của Trịnh Tiểu Lộ, vừa có hơi tở
thanh xuân, vừa có sự ngây thơ hồn nhiên.

Cô gái như vậy mới là một người vợ người mẹ hoàn mỹ. Trương

Thắng nghĩ thầm trong đầu.

Chín giờ, đợt pháo hoa thứ nhất được bắn lên. Khắp nơi đều sáng

bừng. Ngay sau đó, viên pháo hoa thứ hai được bắn lên, dưới sự nhảy nhót
hoan hô của mọi người mà bay lên bầu trời, rồi rớt xuống như trận mưa
sao.

Đỏ tươi, xanh thẫm, vàng óng ánh, hồng tía rực rỡ. Trương Thắng khi

nhìn thấy Trịnh Tiểu Lộ cười vui, cảm thấy vô cùng mỹ mãn mà nắm lấy
bàn tay nhỏ bé của cô, rồi lại nhìn lên trên bầu trời.

Pháo hoa được bắn rất nhanh. Giá của pháo hoa rất đắt. Chỉ diễn ra

trong một giờ, nhưng tiêu phí là cực kỳ kinh người. Lúc này đã mười giờ
đêm, Trịnh Tiểu Lộ không biết khiêu vũ, Trương Thắng thì không thể đem
cô đến pòng khiêu vũ được. Hơn nữa, với tính cách thích yên tĩnh của cô
thì lại càng không thích hợp. Hai người liền đến rạp chiếu phim gần đó,
phát hiện bộ phim đã được mở màn bốn mươi phút rồi. Nếu bây giờ mà đi
vào xem hết một bộ phim thì chắc hơn mười hai giờ. Dưới sự yêu cầu của
Trịnh Tiểu Lộ, mặc dù chưa được thỏa mãn lắm, nhưng Trương Thắng
cũng đành đưa cô về nhà.

Bất kể thế nào, hôm nay đã mở ra được cục diện. Chuyện nam nữ,

không giống như chuyện làm ăn. Thuần túy chính là một loại cảm giác.
Trương Thắng cảm nhận được, Trịnh Tiểu Lộ là đang tiếp nhận hắn, chuẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.