NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 225

- Lúc trước, tôi chỉ ôm ý tưởng thử một chút. Thứ nhất, đây là sự

phiêu lưu lớn. Thứ hai, tiền của chúng tôi là để vận tác trong công việc, hận
không thể một phân tiền tách ra thành hai. Nên không có tiền để ném vào
cuộc phiêu lưu này, chỉ có thể bỏ ra mấy trăm ngàn mà thôi. Thành thì một
vốn bốn lời, bại thì cũng không tổn thất quá lớn. Không thể tưởng tượng
được, ông trời lại thương người, chuyện này thật đúng là thành.

Ông ta vẩy tàn thuốc xuống dưới đất, cười nói tiếp:

- Mảnh đất trống này nằm ở khu trung tâm xã Kiều Tây. Hiện tại giá

cả đã tăng lên gấp ba. Theo lý thì hiện tại đem bán mảnh đất này ra cũng đã
có được một vốn bốn lời rồi. Nhưng cục xương này có bao nhiêu tủy thì tôi
sẽ mút cho bằng hết.

- Cho dù mấy triệu đồng cũng chẳng đáng trong mắt tôi. Mảnh đất này

không kiếm được mấy chục triệu, tôi làm sao bỏ đi miếng thịt béo như vậy?
Một lát nữa cậu ta tới rồi, anh hãy đảm đương người đại diện của một
doanh nghiệp, đưa ra giá gấp hai hoặc ba lần với cậu ta, đem toàn bộ đất
mua lại. Sau đó, haha...

Người đàn ông kia tùy tiện nói:

- Không thành vấn đề, tiểu tử này dễ đối phó không?

Từ Hải Sinh cười nói:

- Cậu ta cái gì cũng chưa quen. Mấy triệu đồng cũng đủ đập cậu ta

choáng rồi. Cứ việc yên tâm đi. Một kẻ nghèo hèn trong chớp mắt biến
thành triệu phú, cậu ta còn không vui vẻ ký hợp đồng sao?

Người trung niên bật cười ha hả.

Từ Hải Sinh trầm tư một lát, lại thản nhiên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.