NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 230

cũng không muốn kỳ kèo với anh quá nhiều.

Hắn nói tới đây, Từ Hải Sinh và Khâu Minh Nghĩa trên mặt đều lộ ra

nụ cười vui sướng. Không ngờ Trương Thắng lại nói tiếp:

- Tuy nhiên, mấy ngày qua tôi có quan sát trong khu kinh tế mới, trong

lòng đã có tính toán khác. Anh muốn mua đất, tôi cũng đồng ý bán. Nhưng
nhiều nhất tôi chỉ bán cho anh một trăm hai mươi mẫu thôi. Số còn lại, tôi
không bán.

Khâu Minh Nghĩa ngẩn ra, nụ cười lập tức cứng lại. Hơn nửa ngày

mới nói:

- Chú em Trương, cậu đây không phải là đùa giỡn tôi sao? Tôi nói,

chúng tôi muốn xây dựng một nhà máy thiết bị điện lạnh lớn. Một trăm hai
mươi mẫu, làm sao có thể được? Cậu nếu cảm thấy giá không thích hợp thì
chúng ta có thể thương lượng lại. Chỉ bán có một trăm hai mươi mẫu, đây
là đạo lý gì chứ?

Trương Thắng nói:

- Anh Khâu, anh nếu cảm thấy đoạn đường kia rất tốt thì tôi có thể

nhượng lại một trăm hai mươi mẫu cho anh. Nếu anh ngại nó nhỏ thì anh
có thể hướng xung quanh mà khuếch trương. Tôi không phải là cố ý làm
khó dễ cho anh. Trên danh nghĩa tôi có ba trăm năm mươi mẫu, nhưng tôi
chỉ có thể bán một trăm hai mươi mẫu. Những chỗ khác tôi căn bản không
muốn bán, cho dù giá cả là bao nhiêu.

Khâu Minh Nghĩa vẻ mặt không thể tin nổi, thoáng nhìn Từ Hải Sinh.

Từ Hải Sinh cũng là vẻ mặt hồ nghi. Trong mắt của ông ta, Trương

Thắng chẳng khác nào là một đứa trẻ con. Hắn khi nào lại đi có loại chủ
kiến này. Hơn nữa, lại còn không thương lượng với mình. Hay là, có người
khác tìm hắn ra giá cao hơn mua hơn hai trăm mẫu đất và hắn đã đồng ý?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.