NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 26

Đã hai mươi bốn tuổi, nhưng hắn chưa từng chạm qua một người con

gái nào. Đúng là chó nên kéo ra ngoài lai giống hết rồi. Hắn còn biện pháp
sao?

Về chuyện của khu kinh tế mới, Trương Thắng cũng không có tâm gạt

bạn bè. Chỉ là chuyện này còn chưa được chứng thực, hơn nữa hắn chỉ cảm
thấy đây là một cơ hội khó có được, chứ chưa nghĩ ra được đầu mối, không
biết nên vận tác như thế nào, lợi dụng nó như thế nào. Tính phiêu lực cực
lớn nên không tiện nói ra với Quách mập.

Lúc trước mở tiệm cơm, chính là hắn là người đầu tiên đề nghị, nhưng

đây chẳng qua là một chủ ý nhất thời, ngay cả khảo sát qua cũng không có,
liền quăng tiền vào. Tuy rằng sớm đã chuẩn bị tâm lý nhưng hắn vẫn cảm
thấy thẹn với Quách mập. Lúc này phiêu lưu càng lớn hơn nữa, nên hắn
không dám tùy tiện kéo bạn bè vào.

Quách mập thở dài nói:

- Còn làm gì được nữa. Tôi số mang mệnh nghèo, làm gì cũng không

được, trở về thương lượng với vợ, không thể ngồi ăn không được. Trước
giúp đỡ vợ bán hàng, nếu không được nữa thì trở về nông thôn phụ cha vợ
trồng trọt. Sau đó từ từ suy nghĩ biện pháp. Còn cậu thì sao?

Trương Thắng cười chua xót:

- Tôi? Tôi còn chưa có mục tiêu, đang còn tìm biện pháp.

Quách mập gật đầu, im lặng một lúc rồi nói:

- Tôi đi về trước, vợ tôi đang bán hàng tại chợ Nhị Lộ. Tôi qua đó đỡ

một tay.

Trương Thắng ừ một tiếng rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.