NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 345

Bệnh viện này có lẽ không quá phát đạt, phòng bệnh cho ba người, chỉ

có một mình Quách mập là bệnh nhân, đến lúc này Trương Thắng ở cùng
cũng tiện hơn. Chỉ có điều, hai chiếc giường kia không có bệnh nhân cho
nên không có gối và chăn.

Trương Thắng một thân hàng hiệu, Quách mập thì quần áo nhăn nhăn

nhúm nhúm không còn hình dáng. Trương Thắng liền cởi áo khoác, sau đó
đem quần áo của Quách mập cuốn lại làm tạm cái gối đầu, nằm trên giường
nói chuyện phiếm với hắn, nói về lý tưởng xây dựng sự nghiệp của mình,
càng nói càng hưng phấn.

Bởi vì có hạng mục kiểm tra ngày mai mới có kết quả, nên Quách mập

phải kiểm tra lại một lần. trước mắt chỉ dùng thuốc chữa ngoại thương,
băng bó, không cần chăm sóc quá nhiều, cả đêm, Trương Thắng cũng
không thấy cô y tá nhỏ đáng yêu mà Quách mập đã nói. Đến 12 giờ, hai
người mới ngủ thật say.

Trời đã vào thu, lúc tỉnh dậy không biết là lúc nào nhưng lúc đang ngủ

khí lạnh dường như nặng dần. Sáng sớm hôm sau, lúc Trương Thắng ngủ
dậy đi đến nhà vệ sinh, cảm thấy cổ họng có chút đau đau, đoán chừng là
hơi bị cảm lạnh. Loại bệnh cảm lạnh này, lúc phát hiện nhanh chóng uống
thuốc là có thể ngừng lại, đợi khi phát tác thì đau không chịu được, uống
thuốc vào tác dụng cũng không mạnh nữa.

Bởi vì sáng nay Quách mập còn phải làm kiểm tra, cho nên Trương

Thắng cũng không để ý đến sức khỏe mình. Anh ra khỏi nhà vệ sinh, lúc
trở về phòng bệnh, phát hiện phòng y tá trực ban ở đối diện đang mở cửa,
một cô y tá đang đứng ở bên trong.

Dáng người cô nhỏ xinh, mặc trên người bộ đồng phục y tá trắng nõn

vừa khít, nhưng nhìn bóng lưng vừa với vòng eo, tạo cảm giác rất đẹp, rất
có hương vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.