NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 386

- Tôi không sao, chỉ là bị thương một chút, thật ra nếu muốn đi, bây

giờ cũng có thể đi được rồi.

Sở Văn Lâu nói:

- Ừ, thật ra thứ Bảy Chủ nhật có rất nhiều nhân tài đến, tại sao lại định

là ngày thứ Hai? Ở giữa vẫn còn một ngày quảng cáo vô ích.

Trương Thắng giải thích nói:

- Thứ 7 chủ nhật nhiều người, nhưng trong đó có không ít công nhân

làm việc, xí nghiệp của chúng ta mới thành lập, vẫn còn tồn tại nhiều vấn
đề khó khăn, những người này thay đổi thất thường, chỉ có thể chung phú
quý chứ không thể chung hoạn nạn, ít tính trung thành, có tuyển vào cũng
không giữ lại lâu được. Không bằng trực tiếp gạch tên bọn họ, tìm nhưng
người có tính kiên định.

Từ Hải Sinh gắp một miếng thịt khô xào đậu hà lan, mỉm cười nói:

- Trương Thắng nói rất đúng, cậu rất hiểu rõ lòng người.

Trương Thắng ngại ngùng mà cười nói:

- Anh Từ quá khen rồi, tôi đâu có cao minh như vậy, chỉ có điều, tôi

cũng đã từng như vậy, khó khăn tìm việc khắp mọi nơi, cho nên suy nghĩ
của những người này tôi cũng có thể hiểu một chút.

Trương Thắng theo khe hở của lan can bằng gỗ nhìn về phía đại sảnh.

Trong đại sảnh gần như đã ngồi chật kín tám phần. Ngay bên ngoài tấm
thủy tinh mà hắn đang ngồi cũng có một chiếc bàn vuông sau người ngồi,
một người con gái ngồi giữa, quay lưng về phía hắn, hướng về phía cửa
đang ấn di động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.