NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 455

Bảo vệ Kiều Vũ cười hì hì nói:

-Trương tổng, là việc nên làm mà, anh muốn đi xe buýt về thành phố

cũng hơi không phù hợp.

Chung Khanh cười, nói:

- Chúng tôi đứng đây cũng toàn nói chuyện phiếm, mọi công việc đều

đã sắp xếp ổn thỏa, thành công hay thất bại đều đợi vào ngày mai, bây giờ
có lo cũng chẳng được việc gì, để tôi đưa anh đi, tôi vốn cũng là kiêm lái xe
mà, không đúng sao?

Trương Thắng vốn chẳng muốn làm phiền Chung Khanh, vừa cười

vừa không từ chối. Chung Khanh xuống gara lấy xe, Trương Thắng lên xe,
chiếc xe chạy nhanh ra khỏi khu nhà xưởng.

Mấy tuyến đường chính này đều đã được sửa lại, đường bằng phẳng,

rộng rãi, một số trường dạy lái coi đây là nơi luyện lái miễn phí, thường
thấy những vòng tròn trên đường, các cọc tre xếp theo chiều dọc, các
phương tiện muôn hình muôn vẻ xếp thành hàng chuyển động từ từ, nhưng
Chung Khanh lái xe rất điêu luyện, nhanh chóng xuyên qua dòng xe ấy, vừa
êm vừa nhẹ nhàng.

Trương Thắng sau một ngày làm việc mệt nhọc, dáng vẻ có chút mệt

mỏi, muốn hút một điếu thuốc cho thoải mái, vừa mở bao thuốc lá, cửa sổ
xe từ từ hạ xuống, Trương Thắng khen Chung Khanh tinh ý, châm điếu
thuốc, hít một hơi thật sâu, hương vị thuốc lá từ từ thấm vào cơ thể, anh ta
đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Từng làn gió đêm khẽ thổi bay tóc
anh, Trương Thắng nheo mắt nhìn về con đường rộng lớn, bằng phẳng phía
trước, bên đường đèn nhay máy lấp lánh, từ nhà máy bay ra những luồng
khói, cảm giác thành công và cảm giác thỏa mãn tràn đầy lồng ngực anh.

Xe lên tới đường vành đai, đường càng thêm thông thoáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.