NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 66

phương, đại khái đều chịu qua loại tư vị mất mắt này. Thật trống vắng!

Trưởng phòng Mạch một tay bỏ vào trong túi quần, đứng yên, tư thế lộ

ra một sự tự nhiên không nói nên lời. Giờ phút này, Trưởng phòng Mạch
đang nói câu gì mà Trịnh Tiểu Lộ liền bật cười, lườm y một cái. Trương
Thắng chưa bao giờ nhìn thấy nụ cười dịu dàng cùng vẻ mặt như vậy của
Trịnh Tiểu Lộ.

Trương Thắng tâm chìm xuống. Một cỗ tâm tình khó chịu tả hữu xung

đột, quấy đến tinh thần của hắn không yên. Giám đốc Từ nói với hắn một
tiếng rồi bước tới, còn Trương Thắng thì lập tức quẹo sang một lối khác.
Hắn không có dũng khí nhìn tiếp cảnh tượng hạnh phúc của đôi tình nhân
kia.

- Thắng Tử, cậu có chuyện gì mà đến nhà máy vậy?

Đồng nghiệp trước kia ở khoa Điện, lão Bạch cười hì hì bước tới chỗ

hắn.

Trương Thắng vừa thấy liền mỉm cười:

- Anh Bạch, anh đây là…Đang mang gì vậy?

Lão Bạch giơ lên một cái túi nhựa bóng nhẫy, nói:

- Không có gì, chỉ là vài cái móng heo, dùng nồi ở đơn vị nấu cho nhừ,

rồi về nhà cho con gái yêu của tôi gặm.

Hai người bước ra cổng. Lão Bạch vui vẻ nói con gái của y ngoan như

thế nào, đi học cố gắng như thế nào. Dường như đó là toàn bộ hy vọng và
hạnh phúc của y.

Trương Thắng trong lòng có chút cảm thán. Đúng vậy, người nghèo có

cuộc sống của người nghèo. Oán giận thì có tác dụng sao? Nếu cố gắng thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.