NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 7

như mình mà để trong lòng. Khi đó Trương Thắng tính cách quá ngại
ngùng, quá tự tôn, không giống như hiện tại, đã trải qua kinh doanh và tôi
luyện thành thục.

Hai người thời gian chơi cờ cũng đã lâu, đã biết lối chơi của đối

phương. Giám đốc Từ thích mở rộng, thế như Thái Sơn áp đỉnh, sư tử vồ
thỏ, linh hoạt, sắc bén. Phàm là quân cờ nảy sinh thì nhất định song pháo đi
trước, giỏi về tấn công.

Trái lại Trương Thắng thì hoàn toàn khác. Bước đầu tiên tất nhảy

cùng, bước thứ hai tất ra ngựa, công tiến đại bản doanh của đối phương.
Nhìn thế cờ thì giống như không còn đường sống, nhưng bên trong lại bố
trí sự giấu diếm, phòng thủ cực nghiêm, sau đó mới thận trọng từng bước
phản công.

Trương Thắng đấu pháp hoàn toàn tương phản với Giám đốc Từ.

Trương Thắng là loại người chưa suy nghĩ thắng đã suy nghĩ bại. Còn Giám
đốc Từ thì lòng tin hiển nhiên là mạnh hơn nhiều. Lúc này, Giám đốc Từ
song quân nhất pháo đã tới gần lão Soái, nhưng Trương Thắng sát khí vẫn
ẩn núp.

Con pháo của hắn vẫn đang canh giữ lão Soái, qua sông giáp ranh chỉ

có một con mã, một con chốt. Nhưng Giám đốc Từ nóng lòng tiến công,
phòng tuyến của ông ta tồn tại rất nhiều lỗ hổng. Chỉ cần ông vội vã tiến
công, mà không phòng thủ hậu phương nghiêm ngặt thì con tướng của
Trương Thắng đang nằm vùng có thể bức ra lão soái của ông ta. Lúc này
con tốt sẽ nổi lên tác dụng.

Nhưng Giám đốc Từ hiển nhiên là không chú ý tới nguy cơ này. Hoặc

là nói ông ta rất hứng thú với tiến công. Nửa giang san của Trương Thắng,
ông ta chí ít có thể ăn luôn cả con Soái. Ván cờ này thật làm cho người ta
hưng phấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.