NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 123

này Hoắc Truy Ân mới tỉnh ra. Đúng rồi, bậy bạ quá, lần trước mặc đồ nam
vào thôi suýt bị người ta đánh chết, lần này lại dẫn theo một gã đàn ông về
nhà, có khi bị nhốt cũi thả trôi sông cũng nên? "Đại ca, ngại quá... Phu, phu
quân của ta vẫn chưa về, không tiện mời huynh vào nhà".

Ân muội, phu quân, Lạc Cạnh Thiên khó mà chấp nhận được sự thực này,
không nói được câu nào cả.

"Hay là, chúng ta tới quán trà ngồi một chốc". Một mặt Hoắc Truy Ân cảm
thấy đứng ở chỗ này rất bất tiện, mặt khác cũng lo lắng Tiết mẫu hay vú
Trần phát hiện ra, vội vàng lôi Lạc Cạnh Thiên rời khỏi.

Thế nhưng Lạc Cạnh Thiên vẫn đần người ra đó, trơn mắt há mồm, gọi
cũng không nhúc nhích gì. Hoắc Truy Ân sốt ruột, đứng đây thêm chút nữa
đừng nói mẹ chồng, ngay cả cẩu quan cũng về đến nhà mất, thế là liền bước
tới kéo Lạc Cạnh Thiên. Không may, Tiết Niệm Chung lại trở về đúng vào
thời khắc ấy, vừa vặn bắt gặp hai người đang lôi lôi kéo kéo nhau ra ngoài.

Hoắc Truy Ân đột nhiên cảm thấy tội lỗi dâng lên, hệt như bị bắt gian tại
trận vậy, vội vàng giải thích: "Đây đây đây, đây là đại ca của ta!", rồi nhanh
chóng buông tay ra.

Bấy giờ Lạc Cạnh Thiên mới miễn cưỡng hoàn hồn lại, có điều vẫn rời mắt
được khỏi Hoắc Truy Ân, nghiêng mặt ôm quyền với Tiết Niệm Chung:
"Tại, tại hạ... Lạc Cạnh Thiên, là đại ca của Ân, Ân đệ".

Lễ tiết nên làm Tiết Niệm Chung không bao giờ sơ sảy, y khách khí nói tên
mình ra, sau đó hỏi hai người định đi đâu.

"Ăn, ăn cơm, đến giờ cơm rồi mà", chẳng hiểu sao Hoắc Truy Ân lại thấy
căng thẳng vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.