NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 124

"Ăn ở nhà đi!", Tiết Niệm Chung nói, ngữ khí vẫn giống như thường ngày
nhưng vẻ mặt hiển nhiên không đủ ôn hòa. Y ném lại một câu như thế rồi
đẩy cửa vào trong.

Hoắc Truy Ân ý thức được cẩu quan nổi giận rồi. Tuy rằng vẫn khách khí
đấy, có điều thử nhìn cái thái độ gượng gạo ấy đi, nhất định y giận rồi, đối
tượng giận dữ lại còn là hắn! Về phần Lạc Cạnh Thiên, y có bao giờ gặp
cảnh ấy đâu, vẫn ngơ ngác đứng yên tại chỗ, Hoắc Truy Ân khổ não gọi y
vào ăn cơm, sau đó dẫn người vào Tiết gia.

Bữa cơm ấy diễn ra vô cùng gò bó, mất tự nhiên. May mà Tiết mẫu không
hiểu chuyện của Hoắc gia cho lắm, thế nên Tiết Niệm Chung chỉ mấy câu
liền gạt được bà. Y nói Lạc biểu ca một đường buôn bán đi qua nơi này nên
thuận tiện ghé thăm biểu muội. Hoắc Truy Ân không dám phủ nhận, Lạc
Cạnh Thiên cũng không dám phản bác, người nào người nấy cắm đầu ăn
cơm. Khổ nỗi Lạc Cạnh Thiên lại không nhịn được mà đưa mắt nhìn Hoắc
Truy Ân suốt, nhìn đến độ Hoắc Truy Ân đổ mồ hôi lạnh, nhiều lần ra hiệu
bảo y đừng nhìn nữa, thế nhưng rất đáng tiếc, tên đầu gỗ ấy lại không hiểu
được ẩn ý của hắn.

Những chuyện này Tiết mẫu không nhìn thấy, vú Trần lại trông thấy cả.
Cung cách ăn mặc của vị Lạc biểu ca này trông sao cũng không giống
thương nhân, bảo là biểu ca chỉ để gạt người thôi đúng không? Hơn nữa hai
người này lại lớn gan mắt đi mày lại như thế, thiếu phu nhân quả thực quá
xằng bậy! Bất quá thấy thiếu gia nhắm mắt làm ngơ, bà cũng chẳng dám
lắm lời.

Đợi đến khi ăn xong bữa, Tiết Niệm Chung không để ý gì đến hai người, để
bọn họ ngồi nói chuyện trong khách sảnh, tự mình trở về phòng. Áp lực đè
lên vai Hoắc Truy Ân rất lớn, thái độ của vú Trần hệt như muốn nhốt cũi
thả trôi sông hắn vậy, giờ cẩu quan lại còn để hai người ở riêng với nhau, y
là ngại hắn chết chưa đủ nhanh sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.