NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 139

vô cùng ấm ức, thế nhưng xin hãy tin ta, ta cố gắng hết sức bồi thường lại
cho ngươi, mong ước của ngươi ta đều giúp ngươi đạt được. Thế nhưng
phu nhân không cho y nói, một chữ cũng không cho.

"Ta đi tìm mẹ đây!" Hoắc Truy Ân ném lại một câu, sau đó co giò chạy
mất, Tiết Niệm Chung gọi mấy tiếng liền cũng không quay đầu lại.

Hoắc Truy Ân cảm thấy cả người hốt hoảng, vừa căng thẳng vừa kinh hãi,
nhất định là cẩu quan muốn thổ lộ nỗi lòng, hắn lại không có cách nào hồi
đáp! Hắn cảm thấy bản thân mình gặp báo ứng trước rồi, trước đây ức hiếp
cẩu quan như vậy, bây giờ chịu tội cũng là đáng kiếp. Hắn nên căm hận lão
cha mình, tất cả bi kịch đều do lão già khốn kiếp đó tạo ra, mấy biện pháp
đó của lão đều là đồ bỏ cả, đáng ra có chết cũng không nên gật đầu đồng ý!
Giờ tốt rồi, bảo hắn phải xử trí sao đây? Cự tuyệt, cẩu quan tất nhiên đau
khổ, bản thân cũng chẳng đành lòng; chấp nhận, đến lúc cẩu quan phát hiện
mình là nam nhân, bi kịch phải đối mặt lại càng lớn hơn. Bất kể là tình
huống nào, hắn đều không mong muốn gặp phải.

Chương 22: Bó tay chịu trói

Hoắc Truy Ân tìm mẹ chồng, Tiết mẫu rất hoan nghênh, chẳng qua nửa
đêm nửa hôm con dâu nên thân mật với tướng công, lại chạy tìm mẹ chồng
làm gì, quả thực khiến bà lo nghĩ không yên. Bà thương người con dâu này
lắm, nghĩ vị thiên kim đại tiểu thư gả chồng xa nhà, tới tận vùng đất nghèo
khó này chịu khổ. Con dâu tốt bụng với người xung quanh lại vô cùng hiếu
thuận, quả thực là Tiết gia tích đức mấy đời. Thế nên khi vú Trần ngầm ám
chỉ con dâu có hành vi đáng nhốt cũi thả trôi sông còn bị bà mắng cho trận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.