NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 140

"Con dâu, con làm sao thế?" Tiết Mẫu thấy Hoắc Truy Ân cứ thất thần mãi,
chuyện câu trước chẳng ăn nhập với câu sau, liền quan tâm mà hỏi: "Có
phải Chung nhi ức hiếp con không?"

"Dạ?" Từ đầu tới giờ tâm trí Hoắc Truy Ân cứ lãng đãng tận đâu, vội vàng
xua tay, đáp: "Không có, không có ạ".

Tiết mẫu thương đứa con dâu này muốn chết, đã đến mức chẳng dám về
phòng rồi, còn để mình bị ức hiếp, bà bảo: "Vú Trần, vú gọi Chung nhi tới
đây cho ta".

Hoắc Truy Ân vừa nghe thấy liền cuống cả lên, hắn tới đây để trốn người ta
cơ mà, vội vàng nói: "Mẹ, không cần gọi chàng đâu, để con chuyện phiếm
với người, không cần phu quân tới làm gì".

Tiết mẫu thấy vậy, lại càng cho rằng con trai mình làm ra chuyện gì đốn
mạt, khiến con dâu khổ sở ấm ức đến nỗi này! Bà khăng khăng muốn gọi
Tiết Niệm Chung sang đây dạy dỗ, Hoắc Truy Ân hết cầu xin lại khuyên
bảo cũng có tác dụng, còn Tiết Niệm Chung vừa bước chân sang đã bị quát,
bắt quỳ xuống.

"Chung nhi, con làm chuyện gì có lỗi với con dâu sao?" Tiết mẫu ra vẻ
nghiêm khắc, hoàn toàn không cho con trai giải thích, nói luôn: "Con dâu
tức giận đến độ không chịu trở về phòng, thế mà con còn không nhận sai!"

Hoắc Truy Ân không khỏi chột dạ, cẩu quan có làm sai chuyện gì đâu, rõ
ràng bản thân làm mình làm mẩy, cẩu quan bị tội oan nhất định cãi lại. Thế
nhưng Tiết Niệm Chung lại ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Truy Ân, nói: "Phu
nhân, ta sai rồi, nàng theo ta trở về phòng ". Đường nhìn của đôi bên giao
nhau, Hoắc Truy Ân vội vàng lảng tránh.

Tiết mẫu hoàn toàn thỏa mãn, nói: "Con cứ quỳ ở đấy cho ta, lúc nào con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.