NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 168

"Nhanh lên, nhanh lên." Hoắc Truy Ân thúc giục, hai người dính sát vào
nhau như một.

Đối mặt với sự chủ động nhiệt tình của phu nhân, Tiết Niệm Chung cố
gắng hết sức duy trì sự điềm tĩnh để tránh bị chê cười. Nhưng khả năng
thực hành và kinh nghiệm gần như là con số không, trong một lúc tay chân
y có điểm luống cuống, không biết nên để chỗ nào.

Hoắc Truy Ân đợi nửa ngày mà vẫn chưa nhận được cuồng phong bão táp
mình mong chờ, nhìn đến Tiết Niệm Chung đang nằm phía trên. "Ngây ra
đó làm gì vậy? Nhanh lên!" Đại thiếu gia dùng đầu gối đẩy đẩy Tiết Niệm
Chung.

Tiết Niệm Chung nhận lệnh, tay quấn quanh sau lưng của đại thiếu gia,
nhân tiện chạm đến nơi nộn thịt kia. Đại thiếu gia từ trước đến giờ vẫn sống
an nhàn sung sướng, cho dù có bị gả cho người ta cũng là được cưng nựng,
việc nặng nề gì cũng chưa từng đụng tay qua, trừ bỏ những vết chai trên tay
trong lúc luyện kiếm, còn lại những nơi khác da thịt đều mịn màng xinh
đẹp, hơn nữa, do tập võ nhiều năm thân mình hắn rất rắn chắc, hình thể có
thể dùng từ hoàn mỹ để hình dung. Còn Tiết Niệm Chung thì quanh năm ăn
cơm rau đạm bạc, vì dân quên mình, thân thể đương nhiên không cường
tráng như vậy, nhưng bộ phận nào đó lại phát dục khá tốt, so với phu nhân
thì chẳng kém gì.

"Vào lúc này sao?" Tay Tiết Niệm Chung cọ xát qua lại giữa mông và bắp
đùi của phu nhân, trong người ngứa ngáy muốn bóp nắn một trận nhưng lại
sợ bị đá xuống giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.