NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 167

Hoắc Truy Ân trong lòng khinh bỉ, giờ là lúc nào rồi còn hỏi việc ngu ngốc
như vậy? Lúc trước là do sợ thân phận bị bại lộ, còn giờ thì có gì mà băn
khoăn nữa, giả bộ đứng đắn làm gì! Đại thiếu gia cũng thẳng thừng, lật tay
cho Tiết Niệm Chung một cái bạt tai, lực rất nhẹ, có phần không giống
đánh: "Còn muốn ta dạy ngươi làm thế nào chắc?"

Tiết Niệm Chung cuối cùng cũng được phu nhân đồng ý, không khỏi mừng
rỡ, ra tay cởi bỏ y phục của Hoắc Truy Ân.

"Nhanh tay một chút, lát nữa còn phải ra ăn cơm nữa." Đại thiếu gia thốt ra
một câu phá hư không khí.

Vốn dĩ quần áo của phu nhân không ngay ngắn chỉnh tề, cởi ra rất dễ dàng,
Tiết Niệm Chung vừa cởi vừa nói: "Phu nhân, chúng ta không cần ăn cơm
cũng được."

Hoắc Truy Ân lại xuống tay vả miệng Tiết Niệm Chung, nói: "Gọi tên ta
ấy".

Tiết Niệm Chung cười, kề sát lại hôn lên mặt Hoắc Truy Ân, khẽ khàng gọi
một tiếng: "Truy Ân."

Chương 27: Củi khô lửa bốc

Quần áo lộn xộn bị ném đi, Hoắc Truy Ân trần truồng nằm trong lòng Tiết
Niệm Chung, chờ được dâng hiến. Tiết Niệm Chung lần đầu làm loại sự
tình này, trong lòng vô cùng căng thẳng đến độ phải nhờ đến sư giúp đỡ của
phu nhân mới bình tĩnh lại được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.