NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 166

Ân nhìn chằm chằm một hồi, có vẻ muốn nói gì đó nhưng rốt cuộc cũng
không mở miệng, tay đỡ lấy tiểu huynh đệ đang xụi lơ kia, đặt môi lên. Đôi
môi ấm áp trượt dọc trên vật kia, lưỡi đặt phía dưới, đầu lưỡi chạm đến
đỉnh, rồi chậm rãi bao trùm phía trên.

Cảm nhận được thân thể phía dưới mình đang run rẩy, sức nóng truyền vào
lòng bàn tay, Hoắc Truy Ân hé miệng cười, chậm rãi đem vị huynh đệ nóng
rực kia nhét vào trong miệng. Đương nhiên sức ảnh hưởng là cực kỳ rõ
ràng chẳng những vậy còn rất nhiệt tình nữa, tên tiểu tử kia bùng một phát
cương cứng lên. Huynh đệ của Tiết Niệm Chung khá tráng kiện, nuốt càng
sâu càng khiến hắn khổ sở, thẳng cho đến khi nuốt xuống tận cổ họng,
Hoắc Truy Ân cố gắng phun ra nuốt vào, thầm nghĩ: Hừ, nhìn ngươi thoải
mái như thế, nếu không phải vì bổn công tử ta yêu thương ngươi thì đã cắn
xuống một cái cho ra trò rồi.

Tiết Niệm Chung kỳ thật cũng không phải rất dễ chịu gì, kỹ xảo của phu
nhân vẫn còn chưa tốt, có điểm hỏng bét, không biết tránh răng nanh, bất
quá do tâm tình đang rất kích động, lại là lần đầu tiên được khẩu giao nên
khoái cảm vẫn chiếm phần lớn. Nhưng dục hỏa cứ bị bị khơi mào như thế,
mà phu nhân lại chậm chạp an ủi, căn bản không giải quyết được vấn đề
làm y kiềm chế đến vô cùng vất vả, cứ muốn chủ động. "Phu nhân, phu
nhân."

"Ân?" Hoắc Truy Ân ngước mắt nhìn y, trong miệng vẫn còn ngậm đồ vật
này nọ.

Tiết Niệm Chung đem huynh đệ của mình chậm rãi lui ra, Hoắc Truy Ân
nhất thời thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, vừa thẳng lưng ngồi dậy liền bị đối
phương ôm vào lòng. Tiết Niệm Chung gỡ trang sức trên đầu hắn xuống,
xõa tóc ra, lại không dám làm bừa, nói: "Hiện tại có được không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.