NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 228

Thế là y uổng công lượn hai vòng quanh Lạc Cạnh Thiên, sau nói với An
Quảng Chính: "Tìm cho ta thứ gì đó đi".

An Quảng Chính hầu hạ Tiểu vương gia đã bao năm, lập tức hiểu ý, vội
vàng phân phó hạ nhân mang dụng cụ tới. Lạc Cạnh Thiên bị trói như cái
bánh tét, quỳ trên mặt đất không nhúc nhích được, gã ngẩng đầu nhìn về
phía Tiểu vương gia đang nhảy nhót liên hồi kia, cảm thấy vị Tiểu vương
gia này hình như kích động quá đà rồi thì phải?

Một lát sau, hạ nhân mang tới một cây chổi lông gà, Tiểu vương gia liền sa
sầm mặt lại, đang định phát hỏa thì hạ nhân kia đã run rẩy giải thích: "Bẩm
Tiểu vương gia, thứ này đánh người rất đau ạ, đám trẻ con sợ nhất là thứ
này".

"Thật không?" Tiểu vương gia cầm lấy đầu có lông gà, vụt hai cái vào
không khí, âm thanh vun vút vang lên, thế là y không khỏi nhìn thứ vũ khí
này bằng ánh mắt khác xưa, lập tức xuống tay với Lạc Cạnh Thiên.

Lạc Cạnh Thiên nhất thời cảm thấy bẽ mặt vô cùng, nghĩ gã tung hoành
giang hồ đã bao năm, từng bị đao chém trúng, từng máu đỏ tuôn trào, có
lần nào không oanh oanh liệt liệt? Thế mà hiện giờ lại suy bại đến độ bị
người ta đánh bằng chổi lông gà!

Tiểu vương gia "vút vút" đánh một trận, lông gà rơi đầy đất, đánh đến khi
cái tay quý giá kia mỏi nhừ ra liền dừng lại, dùng cán trúc nâng cằm Lạc
Cạnh Thiên lên, hống hách hỏi: "Nói, mấy ngày hôm nay ngươi trốn ở nhà
ai? Bản vương phải tru di cửu tộc nhà hắn!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.