NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 232

An Quảng Chính nghe mà mồ hôi lạnh túa ròng ròng, không dám tiếp lời.
Khắp cả thiên hạ này người dám gọi thẳng vương phi là tiện nhân chỉ có
một mình Tiểu vương gia, dù có là Thánh thượng cũng sẽ không thẳng
thừng như thế. Tiểu vương gia tuy rằng khiến người ta chán ghét, thế nhưng
lòng hiếu thảo với mẫu thân lại cảm động cả đất trời.

Lạc Cạnh Thiên bị nhốt vào phòng giam, Thái bổ đầu và đám bổ khoái
phân thành hai tốp thay phiên canh giữ. Để đảm bảo không có sơ sót gì, họ
còn tròng cùm lên người phạm nhân. Tiết Niệm Chung dặn dò đám thuộc
hạ đưa nước đưa cơm đúng giờ, đối xử tử tế, ngoài cái đó ra thì y cũng
không dám làm nhiều hơn nữa.

Phó Tiểu Chu hiểu rất rõ ràng cái khó khăn của nhiệm vụ lần này, nói:
"Chuyện này không thể xem thường, đại nhân nhất định phải cẩn thận".

Tiết Niệm Chung nói bản thân tự biết chừng mực, cảm tạ đối phương nhắc
nhở xong liền trở về nhà, báo lại tình hình cho phu nhân biết. Suốt buổi
sáng Hoắc Truy Ân sốt ruột vô cùng, vừa nghe tin người đã bị bắt liền
cuống cuồng hoảng hốt, lại hay thêm chuyện ngày mai sẽ áp giải về kinh
thành thì lòng càng nóng như lửa đốt, bảo Tiết Niệm Chung mau chóng
nghĩ cách gì đó.

"Phu nhân", Tiết Niệm Chung vô cùng khó xử, nói: "Ta không đủ sức".

Hoắc Truy Ân vừa căm tức lại vừa nôn nóng, bảo: "Ta đi cướp ngục!".

"Phu nhân không được", Tiết Niệm Chung vội vàng ngăn cản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.