NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 5

hơn gã phu xe là mấy, vóc người hơi gầy gò, ốm yếu, vẻ mặt tuy thanh tú
nhưng nhìn thế nào vẫn cứ ra bộ dạng của một gã thư sinh nghèo. "Nhiều
năm không tới, sơn trang thay đổi đến mức ta nhận ra nữa rồi." Y lộ ra nụ
cười mỉm hiền hòa, bên má phải lúm đồng tiền.

Gã phu xe nhấc hành lý lên, cùng nam tử bước tới trước cánh cổng lớn vừa
rộng vừa dày, cực kỳ bề thế của sơn trang, đập cửa "thình thình thình". Lúc
lâu sau cánh cửa lớn mới chầm chậm tách ra một khe hở, người giữ cửa
tuổi còn trẻ ló đầu ra.

Nam tử tỏ thái độ vô cùng hòa nhã, nói: "Xin hỏi vị tiểu ca này, Hoắc lão
gia có nhà không?"

Gã giữ cửa đưa mắt nhìn trang phục của y, liếc cái đầy khinh bỉ, bảo: "Tìm
lão gia nhà ta ư? Ngươi là ai?"

Nam tử chắp tay hành lễ, khách khí đáp: "Xin nhờ tiểu ca thông báo giúp
cho một tiếng, có vãn bối Tiết Niệm Chung tới bái phỏng Hoắc lão gia".

"Tiết, Tiết gì cơ?"

"Tiết Niệm Chung."

"Biết rồi, đứng đó đợi đi." Gã canh cửa hừ tiếng, vẻ mặt hệt như thấy chó
hoang, sau đó đóng sầm cửa lại.

Gã phu xe nhìn cánh cổng lớn đóng chặt, khỏi tức tối: "Gia, thằng nhãi đó
hợm hĩnh khinh người, đúng là đáng giận!".

"Thanh Bình, đừng ăn lung tung!" Tiết Niệm Chung nghiêm mặt trách, bộ
dạng bản thân nghèo hèn như vậy, cũng không oán được người ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.