NHẤT PHẨM THIÊN KIM - Trang 97

vòng, từ xuống dưới rồi lại từ trái qua phải, không khỏi cất lời khen:
"Trông cũng đẹp lắm đấy con ạ". Hoắc phu nhân vẫn luôn xếp Hoắc lão gia
vào hàng "táo nứt dưa cong", may mà con trai lớn lên giống mình, thế nên
dù mặc nữ trang cũng xinh đẹp đến hoa bay tán loạn.

"Nương, sao đến giờ người mới tới?" Hoắc Truy Ân hoàn toàn không có
hứng thú thảo luận về thứ phục trang nam không ra nam, nữ chẳng ra nữ
này.

"Ta nhận được mật tín của con xong liền tức tốc đuổi tới đây, ngay cả sơn
trang cũng chưa trở về. Đứng chờ ngoài phòng tới gần đêm vẫn không thấy
con đâu, còn sợ bản thân tìm nhầm nhà nữa chứ." Hoắc phu nhân kìm lòng
không được mà tiếp tục ngắm nghía nhi tử bảo bối của mình: Lông mày sắc
bén quá, không hợp với y phục trang sức gì cả; vòng eo cũng nên thắt chặt
thêm chút nữa.

"Vậy là người biết hết mọi chuyện rồi?" Hoắc Truy Ân vừa tới chỗ này liền
gửi thư cho mẫu thân xin trợ giúp.

"Hả? Ừm." Hoắc phu nhân phục hồi lại tinh thần, nói: "Ân nhi, con cứ yên
tâm , đợi đến lúc về nhà nhất định ta sẽ dạy cho lão già chết tiệt ấy bài học
nên thân, lại dám tùy tiện gả nhi tử bảo bối của ta như thế".

"Nương, thế con tính sao?" Đây mới là vấn đề Hoắc Truy Ân quan tâm
nhất.

Hoắc phu nhân an ủi: "Ân nhi đừng sợ, theo mẫu thân trở về, ta đố lão già
chết tiệt ấy dám làm gì con!".

Hoắc Truy Ân lập tức có thứ cảm giác khoái trá lâng lâng khi trông thấy
ánh sáng mặt trời, lại bảo: "Thế cẩu quan sao ạ?". Dù sao bản thân cũng
cùng y bái đường rồi, sao có thể đếm xỉa gì, cứ thế bỏ cho được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.