NHỆN TUYẾT - Trang 7

nhấp nhô trên con đường mòn men theo triền núi. Cậu lẩm
bẩm:

- Sao bà có thể đi nhanh như thế được nhỉ? Bà lớn tuổi rồi
mà. Nếu tổ tiên của mình là phù thủy, có khi bà là một nữ
phù thủy cũng nên.

Tiếng ba gọi vọng lên từ dưới cầu thang:

- Cho gà ăn chưa hả Gwyn? Hôm nay là thứ Bảy. Mày đã dọn
cổng chưa? Lũ cừu chắc lại vào vườn rồi. Bà vừa đến hả? Sao
bà không ở lại?

Gwyn không trả lời. Cậu gom những món quà của bà lại và
cất vào một ngăn tủ trước khi đi xuống cầu thang. Ba cậu
đang ở ngoài la hét lũ bò để lùa chúng xuống đồng cỏ.

Gwyn thở dài và mang giày ống vào. Nain đã làm cậu trễ
công việc, nhưng ít ra là bà cũng nhớ đến sinh nhật của cậu,
còn ba thì không. Gwyn chẳng bao giờ được nghỉ ngơi vào
ngày thứ Bảy. Không có thời gian để chơi bóng đá, cũng
chẳng có xe đạp để vào thị trấn chơi. Gwyn là trợ tá duy nhất
của ba ở trang trại, nên ngày nghỉ cuối tuần, cậu phải cắm
đầu cắm cổ hoàn thành tất cả các công việc bỏ lỡ trong tuần.

Khi rãi ngũ cốc cho gà ăn và nhặt trứng trong chuồng, Gwyn
cố gắng không nghĩ về chị Bethan, nhưng khi kiểm tra cổng,
cậu lại không thể quên.

Xa khỏi những bông cúc mùa thu sặc sỡ là một khóm hoa
trắng e ấp nép mình dưới bức tường đá. Chị Bethan đã mang
chúng về từ trong rừng và trồng ở đây, an toàn trước những
cơn gió dữ tợn quét qua các ngọn núi. Có lẽ ngay từ lúc đó,
chị đã biết trước một ngày nào đó mình sẽ ra đi nên muốn để
lại một thứ gì đó để mọi người nhớ về mình.

Mẹ nghiêng mình ra khung cửa sổ nhà bếp và gọi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.