NHIỆT ĐỚI BUỒN - Trang 261

chịu. Do vậy mà tôi học được ngôn ngữ ý nhị của Sertão, khi phiên dịch đại
danh từ người ta của chúng ta họ đã sử dụng một nhóm từ đa dạng đến kỳ lạ: o
homen
, người; o camarade, bạn hay o collega: đồng nghiệp; o negro, người da
đen, o tal, một ai đó, o julano, tay ấy v.v. Vậy nên thật chẳng may khi nhặt
được vàng trong đĩa sàng: điềm xấu cho một người đi tìm kim cương; cách duy
nhất là ném ngay xuống dòng nước chảy, kẻ nào giữ vàng sẽ làm ăn nhiều tuần
lễ chẳng ra gì; một ai đó khác, bốc sỏi đá đầy hai bàn tay, bị một con cá đuối
độc quật chiếc đuôi có móc vào người. Những vết thương như vậy rất khó
chữa khỏi. Phải tìm được một phụ nữ đồng ý cởi quần và đái vào vết thương.
Do trong các garimpo chẳng ai khác ngoài các cô gái điếm nông dân, cách
chữa bệnh ngây ngô này thường gây một thứ bệnh giang mai ác tính.

Những phụ nữ này bị thu hút bởi những câu chuyện kể về những dịp may cứ

như truyền thuyết. Chỉ ngày trước ngày sau đã giàu sụ lên, người đi tìm kim
cương, vốn bị ràng buộc bởi cái lý lịch tư pháp của anh ta, buộc phải tiêu hết
ngay tại chỗ. Điều đó giải thích lưu lượng xe tải chất đầy những thứ hàng hóa
thừa mứa. Miễn là đến được garimpo với khối hàng của chúng, thì hàng sẽ
được bán với bất kỳ giá nào, do nhu cầu thì ít mà muốn phô trương lại nhiều.
Tảng sáng, trước khi lại lên đường, tôi đã đi tới lều của một camarada, bên bờ
sông đặc muỗi và côn trùng. Đội chiếc mũ thợ lặn đã lỗi mốt, anh ta đang cào
đáy sông. Trong lều trông cũng tồi tàn và buồn tẻ như cảnh bên ngoài; nhưng
trong một góc lều, người vợ tự hào khoe với tôi mười hai bộ com-lê của chồng
cùng những chiếc váy lụa của chị đã bị mối cắn nát.

Đêm, người ta hát và trò chuyện. Mỗi người tham dự được mời “trổ tài một

tiết mục”, học được ở một buổi cà phê - hòa nhạc nào đó, ký ức về một thời đã
qua. Tôi đã gặp lại cái cảnh lệch pha này trên những vùng biên thùy Ấn Độ,
nhân dịp những bữa tiệc giữa các viên chức cấp thấp. Ở đây cũng như ở bên
kia, người ta trình diễn các tiết mục độc tấu, hay nữa như cách gọi ở Ấn Độ
những “biếm họa”, nghĩa là những lối mô phỏng: tiếng lách cách của một chiếc
máy chữ, tiếng lạch bạch của một chiếc xe máy khó nổ, tiếp theo là - thật là
cực kỳ trái ngược - tiếng vang lại của một “màn múa tiên nữ” đi trước tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.