NHÍM THANH LỊCH - Trang 132

1

Cực ngắn

Sáng nay, Jacinthe Rosen giới thiệu với tôi chủ nhân mới của căn hộ

nhà Arthens.

Ông ấy tên là Kakuro Gì Đó. Tôi nghe không rõ vì bà Rosen lúc nào

cũng nói cứ như đang ngậm một con gián trong miệng, và đúng lúc đó lưới
sắt của thang máy lại mở cho ông cụ Pallières ăn mặc kiêu kỳ bước ra. Ông
ấy chào chúng tôi ngắn gọn rồi bước đi giật giật đúng kiểu một nhà tư bản
công nghiệp vội vã.

Người mới dọn đến khoảng sáu mươi tuổi, rất lịch sự và rất Nhật Bản.

Ông ấy có dáng người thấp, gầy, mặt nhiều nếp nhăn nhưng rất sáng sủa.
Cả người ông ấy toát ra lòng nhân từ, nhưng tôi cũng cảm thấy sự quyết
đoán, vui vẻ và ý chí.

Hiện tại, ông ấy thản nhiên chịu đựng những lời ba hoa ám thị của

Jacinthe Rosen. Có thể nói như một con gà mái đứng trước núi thóc.

- Chào bà, - đó là những lời đầu tiên và duy nhất của ông ấy, nói bằng

giọng Pháp chuẩn.

Tôi khoác lên mình lớp vỏ bọc gác cổng nửa đần độn. Đây là một

người mới dọn đến mà sức mạnh của thói quen chưa buộc phải tin rằng tôi
là người ngớ ngẩn và tôi phải có những cố gắng sư phạm đặc biệt với ông
ấy. Do đó tôi chỉ dừng lại ở những lời vâng, vâng, vâng của người bị thiểu
năng để trả lời những tràng liên thanh hưng phấn của Jacinthe Rosen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.