PHỤ LỤC. Đề nghị về Quyền rút Vốn đặc
biệt (SDR)
SDR được đề nghị sử dụng cho viện trợ phát triển và cung cấp hàng hóa
công trên phạm vi toàn cầu. Các nước giàu có (theo định nghĩa trong “sơ đồ
giao dịch” của IMF) sẽ tặng phần phân bổ của họ, và các quốc gia kém phát
triển sẽ thêm phần SDR nhận được vào quỹ dự trữ tiền tệ của mình. Từ đó,
các quốc gia kém phát triển sẽ có lợi trực tiếp từ việc tăng nguồn dự trữ tiền
tệ và có lợi gián tiếp từ viện trợ quốc tế.
Dự án này có thể được tiến hành theo hai giai đoạn. Trong giai đoạn đầu,
một khoản phân bổ đặc biệt trị giá 21,43 tỷ SDR (tương đương 27 tỷ đô la
Mỹ) đã được IMF đồng ý vào năm 1997 và hiện đang chờ Quốc hội Mỹ
thông qua, số tiền này sẽ được Quốc hội phê chuẩn với điều kiện các quốc
gia giàu hơn viện trợ phần phân bổ của mình theo một số luật định.
Viện trợ SDR chỉ dành cho những chương trình đã được chọn trước,
trong đó bao gồm quỹ ủy thác cho cung cấp hàng hóa công trên phạm vi
toàn cầu và quỹ bổ túc tương xứng cho khu vực tư nhân. Trong giai đoạn
đầu, danh sách các chương trình được chọn sẽ hạn chế trong ba hay bốn
lĩnh vực ưu tiên đặc biệt như y tế cộng đồng, giáo dục, thông tin (lĩnh vực
kỹ thuật số), và cải cách hệ thống pháp luật. Các chương trình xóa đói giảm
nghèo của chính phủ không bao gồm trong danh sách này, chúng thuộc
phạm trù của các tổ chức TCQT.
Kế hoạch này cần một ban cố vấn gồm những cá nhân xuất sắc hoạt động
dưới sự bảo trợ nhưng độc lập với IMF. Thành viên của ban này sẽ được
chọn dựa trên các tiêu chuẩn nghề nghiệp công khai và họ không bị chi