chối bất kỳ khoản cho vay hay hỗ trợ nào cho các chính phủ “có những
hình thức vi phạm quyền con người, như các hình phạt tra tấn, thô bạo, mất
tính người, tổn hại đến sức khỏe con người, giam cầm lâu không bồi
thường, hay phủ nhận trắng trợn đối với cuộc sống, sự tự do và an toàn của
con người”. Luật miễn cho trường hợp “hỗ trợ trực tiếp cho những chương
trình phục vụ nhu cầu thiết yếu cho con người của công dân quốc gia đó”.
[61]
Hà Lan gần đây đã gỡ bỏ các ràng buộc như vậy với các khoản
viện trợ của họ, sau đó là Anh; vì vậy sức ép lên các quốc gia khác ngày
càng lớn trong việc họ phải làm theo hướng này.
[62]
Cuộc khủng hoảng 1997-1999 đã cảnh báo sẽ nhấn chìm các thị
trường tài chính quốc tế trong hậu quả của tình trạng vỡ nợ tại Nga vào
tháng 8/1998. Cục Dự trữ Liên bang Mỹ đã sắp xếp một kế hoạch giải cứu
nhằm ngăn chặn sự thất bại của tổ chức Quản trị vốn dài hạn (LTCM) và
cắt giảm lãi suất liên tục 3 lần chỉ trong vòng từ tháng 10 đến tháng 11.
[63]
Một văn bản do Michael Hutchinson và Ilan Neuberger thuộc
trường Đại học California tại Santa Cruz đưa ra trong Hội nghị Kinh tế diễn
ra tại Dubrovnik vào tháng 6/2001 kết luận rằng các cuộc khủng hoảng tiền
tệ và cán cân thanh toán làm sụt giảm khoảng 5% - 8% sản lượng đầu ra
tích lũy trong 2-3 năm. Khảo sát của IMF, 30/07/2001, trang 259.
[64]
Ngay sau khi tuyên thệ, Bộ trưởng Tài chính Mỹ - O’Neill đã
tuyên bố với một phóng viên rằng thất bại trong việc ngăn chặn các cuộc
khủng hoảng chính là do chúng ta không để cho thị trường vận hành.
“Chẳng có gì liên quan tới thất bại của chủ nghĩa tư bản. Vấn đề là do thiếu
sự có mặt của chủ nghĩa tư bản”. Gerard Baker và Stephen Fidler, “Mỹ tỏ
ra không can thiệp mạnh hơn vào thị trường toàn cầu”, Financial Times
(London), 15/02/2001, trang 1.
[65]
Moral Hazard: Hiệu ứng xấu xảy ra do tính ỷ lại, ỷ thế làm liều.