NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 107

Judith McNaugh

Như cõi thiên đường

Chương 12

Alexandra đang ngồi trong vườn nghe Bentner kể về những nỗ lực của
Elizabeth trong vườn. Cả hai quay lại nhìn nàng và nhận ra biểu hiện bất
thường. “Có chuyện gì à?” Alex hỏi, lo lắng làm cô bật dậy.

“Mình chẳng biết nói thế nào cho bạn hiểu,” Elizabeth thừa nhận thẳng
thắn, ngồi xuống bên cạnh Alex trong khi Bentner lảng vảng quanh đó với
vẻ lo lắng, giả vờ ngắt những bông hoa hồng để ông ta có thể nghe câu
chuyện của họ, và nếu cần cho những lời khuyên và giúp đỡ. “Chú mình,”
nàng giải thích. “Cố gắng tìm cho mình một người chồng vừa ý.”
“Thật sao?” Alex nói, liếc nhìn Elizabeth với vẻ sửng sốt.

“Đúng vậy. Trên thực tế mình nghĩ có thể nói chắc chắn rằng chú ấy đã tạo
nên một tình huống khác thường mà mình nghĩ phải can đảm lắm mới hoàn
thành được điều đó.”
“ý bạn là gì vậy?”

Elizabeth cố nén một tiếng cười hoàn toàn cuồng loạn bất ngờ. “Ông ấy gửi
một bức thư đến tất cả 15 người theo đuổi mình trước đây, yêu cầu rằng
nếu họ vẫn còn hứng thú cưới mình thì”

“Ôi chúa ơi,” Alex hét lên, “ và nếu họ vẫn còn hứng thú thì ông ấy sẽ tình
nguyện gửi mình đến chỗ họ vài ngày, với sự đi kèm của Lucinda.”
Elizabeth kể lại với giọng nghẹn ngào.
“Ôi, chúa ơi.” Alex lại nói một lần nữa. “Mười hai người trong số họ từ
chối,” nàng tiếp tục và nàng quan sát Alex nhăn mặt thông cảm lẫn bối rối.
“Nhưng 3 trong số họ đồng ý và bây giờ mình chuẩn bị được gửi đến chỗ
bọn họ. Vì Lucinda không thể trở về từ Devon trước khi mình đến chỗ
người thứ ba, người đang ở Scotland,” nàng nói, gần như tắc nghẹn khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.