NHƯ CÕI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 145

không nghĩ ra được bất cứ điều gì để có thể sánh kịp với hành động bỉ ổi
của ông trong lần gặp gỡ trước của chúng ta, nhưng tôi sẽ cố gắng thu xếp
để làm điều đó. Không may là tôi không phải là kẻ vô giáo dục như ông bởi
vậy cho nên tôi do dự không muốn chiến đấu chống lại một kẻ yếu ớt hơn
mình. Lucinda chúng ta đi thôi,” nàng nói, liếc nhìn đối thủ đang im lặng
của mình, người đang bước lên với vẻ đe doạ và rồi nàng lắc mạnh đầu nói
với vẻ lịch sự chế nhạo, “không, xin ông không cần phải lo lắng đến việc
chúng tôi ra đi như thế nào, thưa ông, điều đó là không cần thiết. Thêm
nữa, tôi muốn nhớ lại về ông như cái khoảng khắc này đây bất lực và tức
giận.” Đó là một đòn đánh cuối cùng. Bây giờ trong cái khoảng khắc tăm
tối nhất trong cuộc đồi mình, bỗng nhiên Elizabeth cảm thấy gần như là vui
sướng bởi vì cuối cùng nàng cũng làm được một điều gì đó để cứu vãn niều
kiêu hãnh của nàng thay vì là cúi đầu chấp nhận số phận. Lucinda đã bước
ra khỏi cửa và Elizabeth đang cố gắng suy nghĩ làm điều gì đó để ngăn cản
Ian lấy lại khẩu súng khi nàng ném nó ra ngoài. Nàng quyết định nhắc lại
lời khuyên của chính bản thân chàng, “tôi biết anh không can tâm nhìn
chúng tôi ra đi như thế này,” nàng nói, giọng nói và bàn tay run rẩy, “nhưng
dù sao đi nữa, trước khi tính đến việc đi theo sau chúng tôi, tôi xin anh hãy
nhớ lấy lời khuyên tuyệt vời của anh và dừng lại suy xét xem việc giết tôi
là có đáng không.’
Quay gót, Elizabeth bước vội vã và rồi nàng kêu lên một tiếng ngạc nhiên
đau đớn, nàng bị một cánh tay cứng nhắc nắm lấy khuỷ tay và bẻ ngoặt ra
sau, làm nàng đánh rơi khẩu súng xuống sàn nhà. “Đúng,” chàng nói với
một giọng nói khủng khiếp bên tai nàng, “tôi thực sự nghĩ là điều đó rất
đáng làm đấy.’
Rồi khi nàng nghĩ cánh tay nàng sẽ bị bẻ gãy thì kẻ bắt nàng đẩy nàng một
cách thô bạo về phía trước làm nàng chúi đầu xuống đất loạng choạng suýt
vất ngã và rồi cánh cửa đóng sập lại sau lưng nàng.
“Tôi chưa bao giờ trải qua điều này,” Lucinda nói nhìn chằm chằm vào
cánh cửa đóng chặt trước mặt.
“Tôi cũng vậy,” Elizabeth nói, giũ mạnh những bụi bẩn trên người và quyết
định rút lui một cách tự trọng nhất có thể. “Chúng ta sẽ nói về việc người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.