NHƯ CON MÈO NGÁI NGỦ TRÊN TAY ANH - Trang 30

Học. Da thịt mềm mại, nóng rực của Thủy ép sát vào thân thể chàng,
Cường tưởng như hai đứa sắp tan biến vào đêm tối để đến một nơi chói lòa
rực rỡ khác chưa từng biết.

Cường nói nhỏ vào tai nàng :

- Hôm qua anh được đọc một bài thơ hay của một nhà thơ tên Nguyễn Văn
Bình thì phải. Đọc ở nhà người bạn anh.

Thủy vẫn tựa đầu trên vai chàng và toàn thân nàng mềm mại như một con
mèo, thứ sinh vật đáng yêu của đàn bà và giống đàn bà nhất, thật ấm áp
trong tay Cường . Nàng hỏi khẽ :

- Đọc cho em nghe đi.

- Hình như bài thơ này được nhạc sĩ P.D. phổ nhạc , tên bạn anh nói thế.
Anh đọc mấy lần và đã thuộc, nhưng hôm nay lại quên chút ít mất rồi.

Tiếng Thủy cười nhè nhẹ như gió đi trên lá :

- Đọc vài lần mà thuộc là thông minh rồi. Bài thơ tên gì anh ?

- Chuyện tình buồn.

Thủy rùng mình. Tại sao lại là chuyện tình buồn ? Câu chuyện tình buồn ấy
là của một người nào khác, đâu dính dấp gì tới Thủy, tới Cường? Nhưng
ám ảnh vu vơ không rời đó còn ở với nàng, khiến Thủy khó chịu trong
lòng.

- Anh ngâm cho em nghe nhé ?

- Ừ. Nhưng giọng anh không hay đâu.

- Điệu mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.