NHƯ HẠNH - Trang 116

Em mệt… Anh chịu khó cho em nằm chút nữa nghe anh…
Đạm gật đầu cười nói bằng giọng thân mật.
Em muốn nằm bao lâu cũng được…
Thanh Đạm… Thanh Đạm đây Trương Hát…
Đạm nhấc lấy ống liên hợp khi nghe giọng nói của Trương vang lên.
Thanh Đạm nghe Trương Hát…
Trình thẩm quyền… Tôi nghe pháo nhiều quá… Mình có bị gì không…
Tụi nó pháo vào đồn. Chưa có báo cáo tổn thất…
Dạ… Đào đang ở đâu thưa anh…
Nghe giọng nói ngập ngừng của Trương Đạm mỉm cười nói lớn.
Đào không có bị gì hết. Đang ở dưới giao thông hào… Nghe rõ trả lời…
Dạ tôi nghe anh rõ…
Trương ngưng nói. Đạm nói với Đào bằng giọng vỗ về khi nghe không còn
tiếng nổ nào nữa.
Em ngồi dậy nghe… Anh phải đi xem coi lính có bị gì không…
Đào dùng dằng.
Không chịu đâu… Em…
Ngồi dậy đi em. Người ta nhìn em kìa…
Anh xạo…
Cười hắc hắc Đào chống tay ngồi dậy. Đạm đứng lên. Nắm tay kéo nàng
lên khỏi giao thông hào anh nói nhỏ.
Em vào nhà đốt đèn lên. Một lát nữa anh về…
Đào im lặng đi vào nhà. Tay xách máy liên lạc, tay cầm súng Đạm đi về
hướng cột cờ khi thấy bóng của những người lính đi lại.
Mình có bị gì không anh Ba?
Đạm hỏi Ba Phát.
Cám ơn trời phật. Mình không có ai bị. Chỉ có thằng Tám bị trặc chân…
Vậy hả… Thôi anh cho lính giải tán. Nhớ canh gác cẩn thận…
Phát vừa quay lưng Đạm gọi giật lại.
Anh Ba… Tôi có chuyện muốn nói với anh…
Dạ… Thiếu úy…
Đưa gói thuốc Bastos xanh ra mời ông trung đội trưởng của mình Đạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.