NHƯ HẠNH - Trang 157

khẩu đại liên M60. Nhờ vậy mà lính trong đồn có thời giờ củng cố lại vị trí
và nhận tiếp tế từ tay vợ con của họ.
Tụi nó đánh nữa hả thiếu úy?
Nhịn lên tiếng hỏi Đạm trong lúc lắp băng đạn vào khẩu M2 của mình.
Chắc nó ê càng rồi chị. Nhưng chị cứ bảo mấy đứa nhỏ lấy thêm đạn cho
chắc ăn…
Cười gật đầu Nhịn nói lớn với Hai Tầm.
Chú Hai cho tôi thêm mấy trái lựu đạn. Tụi nó mà nhào dô lần này là tôi
cho nó ăn miểng mảng cầu cho nó ớn…
Đào ngồi phệt trên mặt đất lầy lội bùn xình, máu và nước mắt. Tư Đờn Cò
nằm bất động. Đầu anh ta đặt trên đùi của nàng. Chiếc áo bà ba đen của
người lính địa phương quân bê bết bùn xen lẫn máu.
Anh Tư… Anh đừng chết anh Tư… Anh ráng sống nghe anh Tư. Anh phải
sống để đàn cho tôi hát vọng cổ nghe anh Tư…
Đạm ứa nước mắt khi nghe tiếng nức nở của Đào. Xa đàng kia cũng có
nhiều tiếng nấc cùng tiếng kể lể của những người vợ lính khóc chồng vừa
hy sinh vì tổ quốc. Mặt đất nhầy nhụa bùn và máu. Thây người chết nằm rải
rác khắp nơi. Có xác vắt trên hàng chông nhọn. Có xác kẹt trong hàng rào
kẽm gai.
Quan sát khung cảnh Phát chép miệng.
Mình mệt rồi ông thầy. Mẹ nội lo chôn mấy thằng du kích này cũng đủ mệt
rồi...
Đạm im lặng nhìn Đào đang ngồi ủ rũ bên cạnh xác Tư Đờn Cò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.