NHƯ HẠNH - Trang 94

Chu Sa Lan

Như Hạnh

Chương 11

Đứng nơi cửa Đạm nghe tiếng kêu văng vẳng từ ngoài sân nơi đặt nồi nấu
bánh tét đang sôi sùng sục. Mùi lá chuối thoang thoảng. Vì lý do an ninh
nên nhà nào lãnh nấu bánh tét đều phải che đậy kỹ càng để ánh sáng không
bị lọt ra ngoài. Trương đang lui cui trải chiếu kế bên nồi bánh tét xong trở
vào nhà. Lát sau Đào bước ra tay cầm cái máy cassette, còn Trương cầm cái
khay đựng bình trà, ba cái tách và dĩa mứt. Ngần ngừ giây lát Đạm mới
bước ra. Ngồi vào chiếc chiếu anh đưa cho Đào cuồn băng nhạc.
Anh lục mãi mới thấy cuồn băng nhạc xuân của thiếu úy An để lại...
Cám ơn anh... Anh uống cà phê hay trà...
Trà đi... Để cho Đào khỏi mất công pha. Vả lại...

Đạm ngừng nói. Trong bóng đêm thâm u anh thấy mắt của Đào long lanh
và nụ cười rực hạnh phúc. Để che dấu sự bối rối anh khom người đốt điếu
thuốc. Đào rót nước trà nóng ra ba cái tách rồi đưa cho anh trước nhất.
Thay vì đặt tách trà xuống chiếu ngay trước mặt nàng lại đưa cho Đạm như
bắt buộc anh phải cầm lấy. Hai bàn tay của hai người chạm nhẹ vào nhau.
Dù chỉ là cái đụng tay nhẹ nhàng nhưng cũng làm cho Đạm cảm thấy bàng
hoàng và run rẩy. Anh nhớ tới lần đầu tiên hôn lên đôi môi của Hạnh.
Trương xuýt xoa sau khi nhấp ngụm nước trà.
Trà hoa lài thơm... Trời lạnh như vầy mà uống trà nóng và ăn mứt gừng cay
mới đã...
Nhạc cất lên êm êm, buồn buồn, không tan loảng mà gần như đông đặc lại
trong không khí lành lạnh và ẩm mục của đêm trừ tịch.

- Anh cho em mùa xuân
nụ hoa vàng mới nở
chiều đông nào nhung nhớ
Đường lao xao lá đầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.