NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 124

cứ xuýt xoa khen liên tục làm ba phổng mũi tự hào lắm. Vậy là lâu lâu, cỡ
tuần một lần, Hàng xóm lại trở thành vị khách danh dự được ba mời qua
nhà dùng cơm. Hàng xóm được lòng ba nhưng với tôi thì còn khuya nhé.
Ai bảo cậu ta chỉ khen mỗi thức ăn ba nấu, còn của tôi thì cứ chê ỏng chê
eo. Thế nghĩa là làm sao? Tôi được ba dạy nấu ăn cơ mà.

Tôi đi ra hiên nhà, cất tiếng gọi Hàng xóm: "Có kem trong tủ lạnh

nàyyyyyyyyyy". Nhà hai đứa sát nhau đến mức chỉ cần trèo lên lan can,
nhảy phóc qua một cái là đứa này đã vào được nhà đứa kia rồi. Tôi nghe
tiếng Hàng xóm trả lời: "Ơi, qua ngay". Tôi lại nghe tiếng mẹ của Hàng
xóm phàn nàn: "Ôi, sao mày cứ qua nhà bác Thành ăn chực hoài thế hả
con?" Tôi không nghe Hàng xóm nói gì, chắc là đang gãi đầu gãi tai. Thế là
tôi cố nén cười, trở lại bếp.

Khoảng năm phút sau, Hàng xóm qua nhà, đi thẳng vào bếp, hồn

nhiên mở tủ lạnh, lấy kem ăn rồi ngó tôi chằm chằm.

- Trâm đang nấu món gì đấy?

- Chuẩn bị nấu canh khổ qua nhồi thịt bằm, sao, ý kiến gì?

Hàng xóm cười.

- Có gì đâu.

Tôi lờ đi, vớ lấy dao và rạch trái khổ qua. Sau đó cẩn thận lấy hết hạt

ra.

- Cho tớ một bịch kem mang về cho mẹ nhé? Mẹ tớ cũng thích.

- Cứ lấy bao nhiêu tỳ thích. Nhiều thế ba con tớ chẳng ăn hết được

đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.