NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 135

Khang vội chộp lấy cơ hội.

- Hay hai đứa mình đi xem phim chung cho vui?

- ừ. Ý kiến hay đó. - Cậu chưa kịp mừng thì đã giật mình khi cô bạn

hồn nhiên nói thêm. - Rủ thêm Phong với mấy đứa bạn nữa nha? Cho vui.

Tự dưng cái từ "cho vui" nó cứ như là đang dỗi. Cậu cũng tự dưng

thấy mình đang dỗi.

- Thôi, khỏi đi.

- Sao vậy? Càng đông càng vui mà.

- Hẹn hò ai lại đi nhiều người bao giờ?

Về sau, khi kể lại chuyện này cho Phong nghe, Khang quả quyết lúc

đó cậu không định nói vậy mà là do ma xui quỷ khiến.

Quỳnh mở tròn mắt nhìn cậu. Đôi mắt nâu to long lanh mà chưa bao

giờ cậu dám nhìn thẳng và nhìn lâu. Lần này cũng vậy, nên Khang quyết
định nhìn đăm đăm về phía trước, lặp lại câu hỏi.

- Vậy hai đứa mình đi xem ha?

Cậu có cảm giác mình đang nín thở chờ đợi câu trả lời. Chỉ vài giây

thôi mà cứ như thời gian đang trôi qua rất chậm, thậm chí là nó còn không
thèm trôi. Hai gò má cô bạn hơi ửng hồng. Và Quỳnh mỉm cười nghịch
ngợm. Nụ cười của một cô gái lém lỉnh đã chờ quá lâu một người chưa bao
giờ can đảm để nói một cái gì đó rõ ràng, dù là một lời mời. Nụ cười của
một cô gái đã từng rất bối rối chẳng biết người ta đang nghĩ gì, và giờ thì đã
biết.

- Tưởng cậu sẽ chẳng bao giờ hỏi chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.