NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 143

về bản thân, một chút ma quái ranh mãnh. Và việc cậu ta đến đón Tuyết đi
làm về nữa, thật sự làm cô nàng rung rinh chút đỉnh. Bất ngờ nhất là cậu ta
cũng thích đọc sách của Dan Brown.

Một ngày như mọi ngày, Khoa đến chờ Tuyết đi làm về. Nhưng hôm

nay có chút khác biệt vì cô nàng đã chuẩn bị sẵn một thứ ở nhà. Một gói
bánh quy bơ nướng.

- Cậu ăn thử xem.

- Cậu làm à?

Đúng là như vậy, nhưng Tuyết không trả lời. Không hiểu sao, cô nàng

cảm thấy nếu thừa nhận thì... mất mặt quá.

- Nếu là cậu làm, tớ sẽ không ăn đâu.

- Mua đấy. - Giọng Tuyết lên cao hơn bình thường, có vẻ đang dỗi.

- Dù sao đi nữa tớ cũng sẽ không ăn đâu.

Tuyết thụi cho cậu ta một cái vào vai, Khoa nhăn mặt vờ đau rồi cười.

- Tớ cảm ơn và sẽ ăn hết.

- Sao lúc trước cậu lại... ừm, hay đến cửa hàng mua bánh vậy? Đừng

có bảo là để mua bánh.

Tuyết nhìn thẳng về phía trước, không dám nhìn thẳng hay hỏi thẳng

sao cậu lại làm "cái đuôi" của tớ. Nhưng có vẻ Khoa hiểu câu hỏi, bở vì cậu
trả lời.

- Vì cậu cười trông xinh.

- Chỉ thế thôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.