NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 163

- My hả con?

- Dạ. Thầy ơi, con đến lấy tấm ảnh.

- Chà, hai đứa đi chung hả? Thân thiết ghê ta.

Thầy cười, có chút châm chọc khi nhìn thấy Tuấn lấp ló đằng sau. Khi

nãy My đã đạp xe ngang qua nhà và lôi anh chàng ra khỏi đống bài tập
Toán luyện thi đang khiến cậu stress muốn phát điên. Lúc Tuấn dùng dằng
không chịu đi, My đã lý sự rằng cậu ta có ngồi đồng đến Tết cũng không
nghĩ ra cái gì, khi mà đầu đã đặc sệt như thế, phải ra ngoài thư thả đi thôi.
Thế là Tuấn uể oải dắt xe ra khỏi nhà. Cậu ta vừa nghe thầy nói thế liền
bâng quơ đi chỗ khác, đáp, giọng nhỏ xíu trong cổ họng.

- Thân gì đâu thầy ơi, tiện đường bọn con đi chung thôi.

Thầy lục lọi tập hồ sơ để gần máy photocopy một lúc và rút ra một

tấm ảnh đưa cho My, một tấm khác đưa cho Tuấn. Mười bốn thư ký của
mười bốn lớp 12 đang cười thật tươi, trong đó chỉ có một anh chàng là con
trai, vẻ lúng túng như thanh gươm lạc giữa rừng hoa.

My nhận tấm ảnh, cười toe.

- Con cảm ơn thầy.

- Hai đứa nhớ thi tốt nha. Cầm giấy báo đỗ đại học về cho thầy.

My mỉm cười, gật đầu, dạ một tiếng thật to. Tuấn cũng đáp lời, vẫn

bằng một âm thanh nhỏ hơn. Cùng là thư ký lớp nhưng My thân với thầy
hơn, với lại là con trai nên cách biểu hiện tình cảm của cậu cũng không thể
tự nhiên như My được. Dù không học thầy, không mấy khi gặp thầy, nhưng
ở thầy vẫn có một điều gì đó thân thương mà hai đứa đều cảm thấy bùi ngùi
khi nghĩ đến việc không còn gặp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.