NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 21

- Anh Nguyên, sao tiền lương của em không bị trừ mà còn có thêm ạ?

Tôi trợn tròn mắt nhìn anh. Anh Nguyên chỉ nhún vai.

- Số ly tách mà cậu làm bể, tôi đã trừ rồi. Còn tôi thưởng thêm là vì

cậu đã làm việc chăm chỉ và cẩn thận. Cậu còn làm hộ việc của tiểu thư đây
nên tôi trừ lương nó đưa cho cậu. Cộng lại dư ra một ít, vậy thôi.

Điền bối rối nhìn tôi. Tôi liền phẩy tay bảo không sao đâu. Cậu nở một

nụ cười nhẹ.

- Dạ, em cám ơn.

- Cố gắng nhé!

Khi dáng cậu ta đã xa rồi, anh Nguyên mới nói với tôi.

- Em không thể giúp cậu ta cả đời được, và anh cũng vậy thôi. Chúng

ta chỉ có thể chia sẻ một phần gì đó bé nhỏ. Cậu ta phải tự nỗ lực, như bây
giờ vậy.

6. Tôi đậu. Còn Điền rớt. Cậu ấy không đến làm ở quán nữa. Anh

Nguyên đưa tôi một cái túi giấy, bảo Điền gửi lại cho tôi. Tôi mở ra xem.
Bên trong là một cái hộp nhựa đựng một chiếc bánh donut phủ chocolate.
Tôi tần ngần nhìn cái bánh rồi cầm lên ăn, tuyệt nhiên không nói gì, cũng
không biểu lộ chút cảm xúc nào. Anh Nguyên xoa đầu tôi thật khẽ.

- Không sao đâu nhóc.

- Chán anh, em có khóc đâu.

Tôi hất tay anh ra. Rồi nước mắt cứ thế rơi. Như chính cái xoa đầu ấy

làm tôi bật khóc. Tôi vừa khóc vừa ăn bánh, không dừng được, như một
đứa trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.