NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 72

Mấy hôm hứng chí, Nhi bảo Phúc kêu hết lũ nhóc hàng xóm sang. Nhi

mang truyện Doraemon có trong va li ra chia đều cho mấy đứa. Riêng bé
gái duy nhất trong đám ấy, Nhi tặng thêm một con gấu bông xám nhỏ. Nhi
đã "tuyệt vọng" mang nó theo cho có bầu có bạn khi nghĩ đến viễn cảnh bị
"giam lỏng" ở đây, nhưng giờ thì chẳng cần đến nữa. Teddy sẽ trở thành
niềm vui hữu ích hơn ở một nơi khác.

***

Một buổi chiều trời mát dịu, có vẻ như chốc nữa sẽ có một cơn mưa to

đổ xuống, Nhi với Phúc đi mua ít đồ lặt vặt ở tiệm tạp hóa duy nhất trong
làng. Lúc về, Phúc chỉ cho Nhi trường mà nó đang học. Nhi hơi sốc. Nơi
gọi là trường chỉ vỏn vẹn một khoảng đất nhỏ với một phòng to hơn lớp
học thông thường một chút. Không bảng tên, không cổng, không căng tin.
Chỉ có cây phượng già đỏ rực hoa và rụng lả tả xuống sân làm cho nơi đây
có dáng vẻ của một ngôi trường. Phúc cũng giới thiệu cô giáo của nó ở nhà
gần đó, đang cặm cụi băm rau cho lợn. Nhìn thấy Nhi và Phúc, cô nở nụ
cười hiền.

Trên đoạn đường về, Phúc kể sơ về lớp học của nó. Một lớp học chưa

được chục đứa và không phải ai cũng học chương trình như nhau. Lớp 2,
lớp 3, lớp 4... học chung một lớp như thế.

Chiều buông, trời mưa to. Những hạt nước to vỡ đều đặn trên mái.

Phía trước trắng xóa những sợi ngắn sợi dài. Nhi và Phúc ngồi trước hiên,
cùng đọc mấy cuốn Doraemon. Đột ngột, Nhi hỏi.

- Tò mò tí thôi nhé, em học hết lớp 5 rồi đúng không?

- Dạ.

- Em có biết tính diện tích hình vuông không, chữ nhật, tam giác và

hình tròn không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.