NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 73

Thằng bé hơi nghĩ ngợi, chả hiểu bà chị định hỏi gì.

- Có chứ ạ.

- Thế còn tích phân, đạo hàm?

- Bây giờ thì mặt thằng bé nghệt ra.

- Đó là cái gì ạ?

- À, em chưa học tới. Chị đây cũng phải hết hè này lên cấp ba mới biết

nó là cái quái gì. - Nhi gật gù, lẩm bẩm.

Phúc nhìn bà chị họ thành phố của nó một cách khó hiểu, rồi quay lại

với con mèo máy bị nhầm mãi là con chồn. Một lúc sau, nó lại bị làm
phiền.

- Em viết chính tả không bị sai đấy chứ?

- Có... một chút.

Chiều mưa, nhưng tối đó trời lại trong vắt. Mặt trăng tròn sáng rõ, hơi

khuyết một chút nhưng báo hiệu đêm mai sẽ tròn vành vạnh. Ánh trăng dịu
dàng, mờ ảo phủ lên mọi thứ một lớp mỏng sóng sánh đẹp tuyệt vời. Cúp
điện, trời nóng và tối nên hai chị em mắc mùng ngoài hiên trước ngủ cho
mát. Đêm yên tĩnh, Nhi nghe thấy cả tiếng sóng ở đâu đó vọng lại. Phúc
thiu thiu. Trong cơn tỉnh táo còn sót lại, nó háo hức kể về dự định tối mai
sẽ cho Nhi ra biển bắt còng. Con còng có dáng hình như con cua, nhưng
nhỏ hơn nhiều và những cái càng của nó chạy rất nhanh. Phúc say sưa
truyền thụ tuyệt chiêu để giúp Nhi bắt được nhiều còng, như là "chị nhớ rọi
thẳng đèn pin vô mặt tụi nó nha", "đừng để nó chạy về phía biển, nó mà
gặp sóng là tiêu" ... Nhi ậm ừ, không chú tâm lắm. Nó đang nghĩ đến
chuyện khác. Chuyện chiều nay trước giờ cơm chiều, nó gọi điện thoại cho
mẹ và nghe mẹ kể chuyện. Về tuổi thơ của mẹ vất vả, không học đến nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.