NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 75

NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG

Fuyu

www.dtv-ebook.com

Mùa Tuyết Tan

Trời mưa tầm tã suốt mấy ngày liền. Bó gối trong nhà mãi cũng chồn

chân, tôi cứ ngồi ở cửa sổ nhìn ra ngoài, mong cho trời hửng nắng để chạy
ra ngoài chơi cùng lũ bạn. Huy sẽ thả con diều làm từ những mảnh giấy học
trò đơn giản và điều khiển nó bay cao nhất có thể. Tôi và thảo sẽ chạy theo
sau. Thảo lúc nào cũng muốn tự cầm diều để làm nó bay lên nhưng chưa
bao giờ thành công. Còn tôi chỉ mê mẩn nhìn con diều như mỗi lúc càng
gần bầu trời hơn. Bầu trời xanh ngắt như trải rộng mênh mang. Nhưng khi
mưa dứt, nắng lên, tôi chẳng còn thiết tha gì nữa.

Con đường trước nhà đã lầy lội. Nước đọng thành vũng to, vũng nhỏ.

Lớp đất còn lại thì nhão nhoẹt, trơn như bôi mỡ, dính vào đế dép nặng
trịch. Đi không cẩn thận rất dễ trượt chân ngã. Nắng lên được hơn nửa ngày
thì chúng khô cứng lại. Mặt đường gồ ghề những ổ gà, ổ vịt.

Tôi ở trong nhà chơi banh chuyền một mình, chờ bố mẹ đi làm về.

Đến chiều thì thấy Huy chạy sang, mang cho tôi một rổ ổi sẻ. Những quả ổi
nhỏ nhắn, vỏ xanh hơi sần sùi nhưng cắn vào lớp thịt lại có màu đỏ hồng.
Vị chua chua ngọt ngọt. Ổi sẻ thoang thoảng một mùi thơm không thể
nhầm lẫn và dễ chịu. Chưa thấy bóng Huy đâu nhưng tôi đã ngửi thấy mùi
ổi thoang thoảng trong gió. Rất nhiều lần sau này trong đời, mỗi khi nhớ về
hương vị thân thương ấy không còn gặp lại nữa, tôi cảm thấy một nỗi bồi
hồi.

- Tớ mang cho đằng ấy ít ổi.

- Hái trộm à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.