NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 76

- Đâu. Ổi nhà bà nội tớ đấy. Hôm nay nó bị chặt rồi. Những quả cuối

cùng đấy.

- Có để phần cho Thảo chưa?

Huy ngẩn ra, rồi gãi đầu gãi tai cười trừ. Cậu nói cụt ngủn "Quên" rồi

rủ tôi tối trăng lên ra sông chơi. Cả Thảo nữa. Tôi gật đầu đồng ý, để riêng
phần nhỏ bạn mấy quả ổi sẻ. Nhỡ nhỏ biết mình không có phần lại buồn.
Từ trước đến nay vẫn vậy.

Tôi, Huy và Thảo rất thân nhau. Cũng chẳng biết ừ khi nào và tại sao,

nhưng ba đứa cùng nhau học và cùng nhau chơi. Nhà Thảo khá giả hơn
nhiều so với tất cả những đứa khác trong lớp. Nhỏ chưa bao giờ thiếu thốn
bánh kẹo hay bất cứ thứ gì, nhưng lại hay ghen tị với bất kỳ thứ gì Huy
mang cho tôi. Quả na còn chưa chín, quả xoài cát chín cây hay bó hoa đồng
nội tiện tay ngắt vội trên đường tan học. Bất kỳ thứ gì. Đôi khi tôi nghĩ thảo
thi thoảng khó chịu với mình có lẽ vì những thứ nho nhỏ như vậy.

Tối ấy, chúng tôi ra bờ sông ngắm trăng lên. Gió mang theo hơi nước

mát rượi. Trăng tròn vành vạnh sáng rõ trên đầu và phủ lên mọi thứ một
màu vàng mơ huyền ảo. Mặt sông được dát một lớp vàng sóng sánh, lấp
lóa. Khung cảnh huyền ảo như một giấc mơ cổ tích. Huy ném những viên
sỏi xuống lòng sông. Mỗi khi nghe tiếng viên sỏi chạm vào mặt nước, ánh
trăng sẽ vỡ ra rồi nhanh chóng liền lại, chỉ còn những vòng tròn nước lan ra
đều đặn. Thảo cũng nhặt những viên sỏi ném xuống. Đom đóm bay lập lòe,
chầm chậm, lẩn khuất trong những đám cỏ. Tôi giữ được một con trong
lòng bàn tay, định đem về nhốt trong lọ thủy tinh. Nhưng cuối cùng tôi thả
nó đi, vì Huy nói đừng cướp đi tự do của nó.

Tôi đã nghĩ những ngày tháng ấy sẽ chẳng bao giờ kết thúc. Nhưng

hóa ra tôi nhớ nhầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.