NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 70

rồi. Phần thì Phúc tắm xong về, người ướt nhẹp, cát dính vào đế dép nặng
trịch, lết về nhà mỏi cả chân nên Nhi lười.

Biển ở đây xanh ngắt, mênh mông, cát trắng mịn chạy dài, đẹp không

thua gì Nha Trang. Nhưng thú vị nhất là nó còn nguyên vẻ hoang sơ, chưa
bị bàn tay du lịch can thiệp vào. Không đông đúc. Chẳng ồn ào. Cứ như
biển là của riêng Nhi vậy. Nước biển mát rượi, trong vắt, có thể soi thấy
đáy. Nếu dùng tay mò dưới lớp cát ven bờ, có thể moi lên những con sò
nhỏ màu trắng, lớp vỏ ngoài bóng mịn, xinh xắn. Lần nà nghịch nước, Nhi
cũng mò được khoảng chục em sò nằm ngoan ngoãn trong túi quần. Để rồi
khi về lại ném trả chúng cho biển.

Phúc thắc mắc.

- Sao chị Nhi không mang về?

- Để làm gì? Có nhiêu đó thì nấu nướng thế nào. Mà chị ghét ăn sò.

Thích bắt vậy thôi.

Hôm đó, hoàng hôn tím sẫm. Cả màu trời, màu mây đều tím với chút

vệt sáng màu cam đỏ viền ngoài.

Một buổi chiều khác, Phúc dắt hai chú bò về chuồng, có hai đứa bạn

theo sau. Bảo vớ cây chổi dựng cạnh lu nước, quét sơ, gom một mớ to lá
điều khô. Tiến đổ từng cái bọc mang theo mấy củ khoai to và hì hụi nhóm
lửa.

Nhi bật dậy khỏi võng.

- Mấy đứa lùi khoai hả?

- Dạ. Chị Nhi lại ăn nè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.