NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 69

ăn cỏ ngoài bãi. Có hôm nó đi xa. Có hôm nó chỉ đóng cọc hai con bò ngay
bìa vườn dừa, Nhi nằm đọc sách cũng có thể trông. Mấy ngày đầu, thằng
nhóc sợ Nhi ở nhà một mình buồn nên nhờ một bạn dắt đi giùm. Nhưng
thấy Nhi tự xoay xở được với sách và iPod nên nó vẫn giữ nguyên nhịp
sinh hoạt. Buổi tối, hai chị em hay thủ thỉ chuyện trò với nhau.

Tiếng là con gái thành phố về quê nghỉ hè nên Nhi trở thành tâm điểm

của cả làng. Làng nhỏ nên sự xuất hiện của một người lạ cũng làm mọi thứ
xôn xao. Ai có việc ghé ngang nhà dì dượng hay nghía nó một cái tò mò,
hỏi han mấy câu xem là con nhà ai, bố mẹ có khỏe không. Còn lũ bạn của
Phúc xem iPod, quần áo Nhi mặc, và mấy cuốn sách nó mang theo là sản
phẩm đến từ một thế giới nào đó lạ lẫm lắm. Chúng nó hay ngồi xung
quanh Nhi, đặt một lô lốc câu hỏi. Thằng Phúc được dịp vênh mặt, những
lúc đó hay ngồi cạnh Nhi phụ họa mấy câu trả lời.

Một buổi chiều, thằng Phúc về sớm hơn mọi hôm. Sau khi cho lũ bò

uống nước và lùa chúng vào chuồng, nó quay sang hỏi.

- Chị Nhi hôm nay ở nhà có buồn không?

- Cũng tạm.

- Hôm nay chị Nhi có muốn ra biển chơi không?

Ngẫm nghĩ một thoáng, Nhi đặt thẻ sách đánh dấu trang đang đọc.

- Ừ thì đi.

Từ nhà dì dượng ngược lại phía rặng núi, cứ thế đi thẳng khoảng năm

phút đi bộ sẽ leo lên những cồn cát nhỏ trồng dương chắn gió và cát. Ngày
trước, ở đây trồng toàn nhãn rừng, Phúc bảo thế.

Chiều nào Phúc cũng chạy ù ra biển với lũ bạn. Nhi hôm nào thích thì

đi, không thì thôi. Phần lớn thì ở Nha Trang Nhi cũng vẫy vùng ở biển mãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.