NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 91

cũng đến sau tôi vài phút và tôi luôn phải miễn cưỡng dịch vào cho hắn
ngồi chung. Hắn luôn cảm ơn tôi bằng cái nụ cười chết tiệt của hắn. Nghĩa
là nụ cười tươi tắn, nửa lương thiện, nửa bí ẩn đi kèm với đôi mắt nheo
nheo long lanh chết người. Mỗi lần như thế, tôi lại nghĩ hắn nghĩ mình là ai
chứ? Tom Cruise? Đối với tôi, hắn chỉ là Tôm Hùm thôi.

Lại còn một chuyện vô cùng kỳ cục, đó là mọi người kháo nhau rằng

hắn thích tôi. Cô bạn thân của tôi, một cậu bạn cũng khá thân, một vài
người bạn quen biết, và cả những kẻ xa lạ, thỉnh thoảng chỉ trỏ, xì xầm khi
nhìn thấy tôi. Dĩ nhiên, nhân vật chính chẳng hé răng câu nào cả. Nhưng dù
thế nào tôi cũng chẳng tin chuyện đó, cái chuyện Tú thích tôi ấy. Chẳng qua
là hắn chỉ cố gắng "thu phục" một người có vẻ không thích mình cho lắm
mà thôi.

2. Tình hình hiện tại là tôi đang bị mắc kẹt với hắn dưới mái hiên nhà

để xe của trường. Ngoài trời đang mưa rất to. Cơn mưa đột ngột như một vị
khách đường đột khiến đại đa số học sinh phải đợi nó ngừng, ngoại trừ
những kẻ hay lo xa - những kẻ có mang áo mưa. Còn hắn, cũng đang đứng
trú mưa bên cạnh tôi. Hắn đang lẩm bẩm bài Còn ta với nồng nàn.

- Tớ thích bài này nhất. Quỳnh thấy thế nào?

- Hay đấy. - Tôi đáp gọn lỏn mà không nhìn hắn, vẫn nhìn mưa sợi

ngắn sợi dài. - Ý tôi là bài hát hay, không phải giọng cậu.

Không khí rơi vào im lặng một chút rồi hắn đột ngột hỏi.

- Quỳnh cho tớ mượn cuốn vở tiếng Anh được không?

Tôi nhìn hắn bằng một ánh mắt không thân thiện, bao giờ cũng vậy.

Hắn giải thích thêm.

- Về chép mấy công thức hồi nãy tớ chưa kịp chép. Quỳnh vui lòng

cho tớ mượn chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.