NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG - Trang 99

NHƯ MÙA ĐÔNG RƠI XUỐNG

Fuyu

www.dtv-ebook.com

Như Mùa Đông Rơi Xuống

Tôi gặp Quang lần đầu tiên vào một buổi chiều đầu thu. Hôm ấy nắng

đã tàn gần hết, nhàn nhạt màu, mỏng manh rơi xuống mặt đất. Tôi đang
trên đường từ trường về nhà, vừa mới nhảy xuống xe buýt, băng qua công
viên nằm giữa trạm dừng và nhà mình. Đây là con đường tắt tôi vẫn thường
hay dùng. Dù chỉ tiết kiệm vài phút thôi so với đi vòng qua công viên
nhưng tôi vẫn thích đi tắt như thế. Nắng rọi qua tán cây làm những cái bóng
đổ xuống mặt đất. Tôi sải bước dài qua chúng, với những cái bóng to hơn,
tôi nhảy từng bước như trẻ con chơi nhảy lò cò.

Tôi chạy ngang qua chính giữa công viên, khu trung tâm không cây

cối mà có mà có sân nhỏ cho bọn trẻ con với cầu tuột, bập bênh, xích đu...
Và ở đó, tôi nhìn thấy một chàng trai đang ngồi trên chiếc cầu tuột màu đỏ,
tay cho vào túi áo hoodie màu xám tro. Trông thư thái và tự do. Cậu ta
ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đang tối dần. Không hiểu sao hình ảnh ấy gợi
lên cảm giác cô đơn khiến người khác chạnh lòng, nên tôi dừng lại một tích
tắc để nhìn cậu ấy. Như nhận ra có người nhìn mình, đột ngột, cậu ta cúi
xuống, nhưng chiếc mũ trùm kín đầu và ánh sáng yếu ớt khiến tôi không
nhìn thấy rõ mặt. Bị phát hiện đang nhìn trộm, tôi vẫn không tỏ vẻ hoảng
hốt, cứ giả vờ không biết gì và tiếp tục sải những bước dài băng qua hàng
cây còn lại. Hình ảnh chàng trai ấy chỉ tồn tại trong suy nghĩ của tôi ở tích
tắc đó mà thôi.

Và rồi hình ảnh ấy trở lại. Vài hôm sau đó, tôi vẫn đi đường tắt băng

qua công viên để về nhà sau khi ta buổi học thêm. Trời đã tối, những hàng
cây cao che gần hết ngọn đèn đường bên ngoài và chẳng còn ai khiến công
viên có vẻ âm u, đáng sợ, kể cả những tán cây xanh vốn rất đáng yêu vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.