NHỮNG BÍ MẬT VỀ CHIẾN TRANH VIỆT NAM - Trang 473

Lynda nói: "Vâng, tôi sẽ rút kinh nghiệm". Họ chào tạm biệt. Chúng tôi
nhìn nhau, thở phào nhẹ nhõm rồi tiếp tục làm công việc của mình.

Tony thay tôi photocopy tài liệu, còn tôi thì sắp xếp theo thứ tự. Một lúc
sau, Tony và Lynda về nhà. Tôi muốn photocopy được càng nhiều càng tốt.
Tôi làm việc suốt đêm.

Để cho nhanh, tôi cố gắng phối hợp các hoạt động thật nhịp nhàng. Một tay
cầm tờ giấy lên, một tay đặt xuống máy, bấm nút, đợi, nhấc tờ giấy ra, để
sang bên phải và đặt tờ giấy khác vào máy. Ngày nay quy trình này nghe rất
quen thuộc nhưng lúc đó là cả một công nghệ mới. Hơi mất thời gian khi
phải nâng nắp máy lên rồi đậy xuống và tôi không hiểu tại sao lại phải làm
như vậy. Đó là để cho bản photocopy được đẹp hay là muốn bảo vệ mắt?
Ánh sáng có sáng quá không nhỉ? Máy móc hoạt động ra sao? Ánh sáng
màu xanh lá cây đó có gây phóng xạ không? Để tiết kiệm thời gian, tôi bắt
đầu photocopy từ trên xuống - những bản sao trông rất đẹp - hy vọng rằng
tôi sẽ không bị đau đầu hay mù mắt. Tôi cố gắng không nhìn thẳng vào ánh
sáng, hoặc là tôi nhắm mắt lại. Nhưng thị lực của tôi thấy vẫn bình thường
và tôi không còn lo lắng nữa.

Tới 5h30 , trời đã sáng và tôi muốn nghỉ. Tôi đóng gáy xoắn lại cho tập tài
liệu, rất cẩn thận để người khác không phát hiện ra là tôi đã tháo ra. Tôi
hoàn thành xong việc sắp xếp các trang theo đúng trật tự vốn có. Tôi để
riêng những trang photocopy mờ hay bị hỏng. Tất cả mọi trang đều đề "Tối
mật" và văn phòng của Lynda không có máy huỷ giấy. Tôi cho chúng vào
cặp để về huỷ tại Công ty Rand. Ở Lầu Năm Góc, người ta cho giấy tờ bí
mật vào những chiếc túi lớn, cuối ngày gom các túi này lại và đem đi đốt.
Tại Công ty Rand, tài liệu mật đi theo một cái máng vào trong thùng rác to
ở dưới tầng hầm và được huỷ tại đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.